Lúc bọn họ trở về đã là hơn chín giờ sáng, Từ Khả Khả và Minh Dương vẫn chưa dậy.
Từ Văn Tĩnh và Trần Nhất Gia tò mò hỏi bọn họ nhảy dù thế nào, sau khi Trần Vũ miêu tả xong hình ảnh, thì cho dù là Từ Văn Tĩnh sợ hãi cũng có chút rục rịch, cân nhắc có nên nhảy dù một lần trước khi rời đảo không.
Ăn sáng xong, mấy người trở về phòng nghỉ ngơi.
Hứa Tố nhìn Chu Duật đi vào phòng Trần Vũ, anh ta nghĩ đến hai người có thể hôn môi, hoặc là làm cái gì khác, là cả người anh ta giống như bị xé toạc ra.
Một đêm không ngủ, lại nhảy dù giống như người trong suốt.
Hứa Tố trở về phòng mình như một cái xác không hồn.
Trong phòng.
Trần Vũ chạm vào vết bầm tím của Chu Duật: “Bôi thuốc thêm một lần nữa đi.”
Chu Duật: “Không cần đâu, anh không đau.”
Thật sự không đau, chỉ là nhìn hơi nghiêm trọng mà thôi.
Trần Vũ lười biếng nằm trong khuỷu tay anh trong chốc lát, sau khi ăn no thì đại não thiếu oxy, hơn nữa buổi sáng không ngủ đủ giấc, cho nên lúc này cảm giác mệt mỏi cùng nhau ập tới, cô nằm xuống rồi ngủ thiếp đi.
Chu Duật thấy cô ngủ ngon lành thì điều chỉnh cho cô một vị trí thoải mái hơn.
Đến khi cô tỉnh lại đã qua một giờ, cô vẫn còn ở trong lòng Chu Duật, Chu Duật đang xem điện thoại di động, giống như đang gửi mail.
“Anh đang làm việc à?”
“Hả?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035358/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.