Hứa Tố bàng hoàng tỉnh dậy, như thể mình đang nằm mơ.
Trong mộng khi tỉnh lại, xung quanh toàn là hương thơm ngào ngạt, khi mở mắt ra, đây vẫn là phòng ngủ của anh ta và Trần Vũ, rất thơm.
Sợ rằng đó chỉ là một giấc mơ, Hứa Tố thận trọng đưa tay ra, mu bàn tay chạm vào gò má mềm mại và mịn màng của cô, Hứa Tố đột nhiên khóc, nước mắt tuôn rơi, anh ta di chuyển cơ thể đến gần cô.
Rồi từ từ vòng tay ôm lấy cô, anh vùi đầu vào cổ cô, lặng lẽ khóc.
Cơ thể cô thật ấm áp, Hứa Tố ôm chặt cô như bảo bối bị mất, nhưng lại sợ đánh thức cô, không dám phát ra tiếng.
Cô khó chịu nhúc nhích ở trong lòng, khó khăn mở mí mắt, bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của anh ta, đột nhiên mở to mắt: “Sao vậy, Hứa Tố?”
Ánh mắt lo lắng của cô như xuyên thấu tim anh ta.
Hứa Tố cũng không biết đã bao lâu không thấy cô như vậy, trong mắt cô chỉ có anh ta, lo lắng thật lòng, trong lòng và ánh mắt đều hướng về anh ta.
“Đừng khóc, đừng khóc nữa.” Cô buồn cười ngồi dậy, dùng ngón tay lau nước mắt cho anh ta: “Sao anh lại khóc, anh lớn rồi mà.”
”Để em đoán, nó có phải là một cơn ác mộng, đúng không?”
Cô cười tủm tỉm nhìn về phía anh ta.
Hứa Tố nhìn mặt cô, cong khóe miệng nhưng nước mắt lại chảy vào trong: “Đúng rồi, ác mộng kinh khủng lắm, làm anh sợ muốn chết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035354/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.