Gió xuân ôn hòa chỉ thổi qua một tháng vừa vào hè, ở trong trường hoa cỏ đều bị những cơn gió nóng mùa hè làm cho chín hết lên, mùi của các loại cây cỏ càng ngày càng nồng nặc.
Chỉ có cơn nắng chói chang thôi thì không đủ để diễn tả mùa xuân lặng lẽ đã qua đi, và năm nay mùa hạ đến sớm hơn so với những năm trước.
Trần Vũ đã tiến bộ vượt bậc trong bài kiểm tra giữa kỳ, ban đầu cô nằm trong top 50 của lớp, nhưng lần này cô đã nhảy vọt vào top 30 của lớp.
”Không uổng phí mình mỗi ngày thức cả đêm để học bài.”
Trong hành lang bên ngoài lớp học, Từ Văn Tĩnh và Trần Vũ ôm một chồng sách bài tập và trò chuyện với nhau.
Trần Vũ cũng cảm thấy thật thần kỳ, trong trí nhớ của cô, đúng là cô đã học tập rất chăm chỉ, nhưng cô không tiếp thu nhanh giống như bây giờ, khả năng kết luận ra đáp án từ những câu hỏi đã giỏi rất hơn nhiều.
”Hy vọng mình sẽ lọt top 20 vào lần tới.”
Tinh thần chiến đấu của Trần Vũ rất cao.
Từ Văn Tĩnh không khách khí chút nào: “Top 20 thì đã là gì, phải vào top 10 và đuổi theo tớ chứ.”
”Được, cậu cứ đợi đấy.”
Từ Văn Tĩnh phì cười.
Cô ấy có tính cách thẳng thắn, không bao giờ che giấu tham vọng của mình.
Ở trong lớp của bọn họ, những người có cùng điểm số với cô ấy, trước khi kiểm tra, luôn nói những câu như:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035310/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.