Cùng với Yimokao, trận tuyết đầu mùa của năm nay đã đến, bầu trời u ám, buổi sáng có một cơn mưa nhẹ, nước mưa lưu lại những vết xước nhỏ trên cửa sổ.
Khi cơn mưa tạnh vào buổi trưa, các sinh viên mới thở phào nhẹ nhõm, ít nhất tiếng mưa sẽ không ảnh hưởng đến việc nghe tiếng Anh vào buổi chiều, nhưng không ngờ, buổi chiều lại có tuyết rơi.
4 giờ 30 phút, giám thị lần lượt phát phiếu trả lời và bài thi, học sinh trong lớp vẫn im lặng, khi giám thị thông báo “Hoàn thành”, dường như mọi người cuối cùng cũng thở phào sau ba tiếng đồng hồ.
”Đề khó quá đi mất!”
”Đề thi lần này khó y như đề lần trước, căn bản đọc không hiểu chút gì?”
”Tớ thật sự xong đời rồi. Tớ thậm chí còn không hiểu bài đầu tiên nói cái gì. Bài nghe đầu tiên nói về cái gì thế, một người máy à?”
”Tớ cũng không hiểu, cậu hỏi Trần Vũ thử đi.”
Gần bên cửa sổ lập tức bị vây quanh bởi tiếng bàn tán xôn xao, sau một tiếng thở dài, một khe hở nhỏ lộ ra, lộ ra khuôn mặt của Trần Vũ.
Các bạn cùng lớp giải tán, Trần Vũ lấy điện thoại di động ra và làm mới lịch trình của mình, nụ cười trên khuôn mặt cô lắng xuống và toàn thân căng thẳng, Hứa Tố im lặng nhìn cô từ phía sau.
Có thể lịch trình bị kẹt không mở được, phải mở lại 2 lần liên tiếp.
Cô đang rất lo lắng.
Hứa Tố cũng nín thở theo.
Một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035299/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.