Đến lúc Thạch Yến đến được kinh thành Tây Oa Thiên quốc đã là chuyện của ba ngày sau, trên đoạn hành trình này Thạch Yến nàng không biết là đã trải qua bao nhiêu khổ sở. Càng tội hơn cho Tiểu Thanh Tiểu Hoàng và những binh sĩ theo cùng, phải đi bộ suốt mấy ngày liền như vậy, nàng chỉ cần nghĩ một chút thôi cũng đã thấy mệt chết rồi.
Thạch Yến đương nhiên không biết, cái loại hai chân đi đường này chỉ khó khăn đối với người hiện đại sống trong công nghệ máy móc như nàng, còn đối với những binh sĩ ngày đêm luyện tập khắc khổ này, chuyện như vậy chẳng qua chính là thời gian rảnh rỗi làm chút trò giải trí mà thôi!!
Tuy nhiên chuyện này chỉ là thứ yếu, thứ chủ chốt khiến Thạch Yến cảm thấy khó chịu chung quy vẫn là ba chuyện: Chuyện thứ nhất- ban ngày ngồi xe ngựa cùng Hàn Thiên Quân; Chuyện thứ hai- Suốt quảng đường phải nhìn thấy Hàn Thiên Vũ đi tới đi lui trước mặt; Chuyện thứ ba cũng là chuyện quan trọng nhất- ban đêm phải ngủ cùng một chỗ với tên mặt than đại phu quân kia!!
Thạch Yến nàng bẩm sinh dung mạo và tướng ngủ không liên quan tới nhau, lúc say sưa ngon giấc vẫn là theo bản năng ‘bung thả hết mình’ mà nằm. Cũng vì chuyện này nàng không ít lần phải hứng chịu ánh mắt khinh thường của Hàn Thiên Quân, mỗi lần như vậy nàng chỉ hận một nổi không thể lăng trì hắn, dùng tâm niệm nguyền rủa hắn.
Mà tên hỗn đản chết tiệt kia có một lần vô tình nhìn thấy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-nguoi-hon/3223675/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.