Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
Phó Điềm để Đại Phúc đi thu dọn khách viện một lần nữa, cứ thế Chu Truyện Thanh tạm thời sẽ ở tại Phó gia.
Mỗi buổi sáng Chu Truyện Thanh sẽ tới thư phòng dạy học cho cậu, kết hợp với việc Phó Điềm tự học. Ngoài ra y sẽ kể rất nhiều điển cố mà cậu chưa từng nghe qua, thi thoảng y còn kể cho cậu nghe chút dã sử không có trong sách, loại phương thức vừa giảng vừa kết hợp với kể chuyện xưa này đã giúp khơi gợi hứng thú của Phó Điềm, mỗi ngày khi lên lớp đều tràn ngập phấn khởi.
Cứ thế nửa tháng trôi qua mau, Phó Điềm không chỉ có thể đọc làu làu những gì có trong sách, mà còn có thể thông hiểu rất nhiều chỗ tối nghĩa khó lý giải bên trong.
Nhoáng cái đã đến đầu tháng tư, mùa hạ bắt đầu buông xuống những trận mưa rào, khí trời ngày càng trở nên nóng bức, những chiếc áo bào dày nặng để giữ ấm nay đã được đổi thành những bộ xiêm y mỏng cùng những kiểu áo bào khinh bạc phiêu dật, để chống trọi với cái oi bức của ngày hè.
Hôm nay Phó Điềm vẫn chăm chỉ đọc sách tại thư phòng như mọi hôm, chợt Thanh Bích, nha hoàn thiếp thân của Phó Hữu Cầm mang theo vẻ lo lắng vội chạy vào báo với cậu, “Công tử, công tử! Phu nhân vừa mới té xỉu ở cửa!”
Phó Điềm cả kinh, lập tức đứng dậy đi ra ngoài, “Chuyện gì đã xảy ra?”
Thanh Bích hốt hoảng không thôi, hôm nay như thường lệ nàng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265962/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.