Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
Lý quản sự mặt mày trắng bệch, trầm mặc hồi lâu rồi khàn giọng mở miệng, “Ta nói.”
“Ta và Triệu chưởng quỹ ngầm có chút giao tình, tối hôm qua ông ấy có tới tìm ta, bảo mình vừa nhận một mối làm ăn lớn, nhưng gạo trong cửa hàng lại không đủ, nên mới sang đây mượn của cửa hàng mình, chờ khi nào bên ấy nhập gạo sẽ lập tức trả lại sau.”
Ông ta ra vẻ đắng chát nói, “Ta do nể tình nhiều năm nên mới giúp ông ấy một phen, nào ngờ hôm nay đại thiếu gia lại đến kiểm kho.”
Phó Điềm cười nhạo, lời ông ta nói có trăm ngàn chỗ hở, tính chết cũng không khai đây mà, “Vậy ngươi giải thích sao về việc tiểu nhị bảo ta sang Triệu gia mua gạo đây, còn số thóc còn lại đã đi đâu cả rồi? Ta nhớ rõ mình chỉ bảo mua có một trăm thạch.”
“Thiếu gia, ta thật sự không biết a… Kho không còn gì là bởi đã bán hết nhưng bên phía điền trang vẫn chưa kịp đưa tới, còn Lý Nhị… Lý Nhị có lẽ đã bị Triệu gia mua chuộc!”
Mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, Lý quản sự đột ngột quỳ xuống, lê đầu gối bò lại gần định bắt lấy ống quần Phó Điềm, Phó Điềm lui về sau né tránh, nhàn nhạt nhìn ông ta.
Lý Nhị vốn bị Sở Hướng Thiên xách theo nghe vậy cũng ngẩng đầu muốn phản bác, nhưng khi đối diện với ánh mắt nham hiểm của Lý quản sự, gã sợ hãi cúi thấp đầu chẳng dám hó hé câu nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265942/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.