Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
Chu Hoa xác thực giống như trong lời đồn, vừa liếc phát đã biết ông là loại người không dễ chọc.
Có lẽ do xuất thân từ nghề rèn nên Chu Hoa dù đã ngoài năm mươi nhưng vẫn không bị thời gian ăn mòn, một thân cơ bắp bánh mật khỏe như văm, cộng thêm chiều cao mét tám, khiến ông không hề già nua mà còn giống một thanh niên trai tráng.
Không ngờ một vị tráng hán cao to như thế lại có một tình yêu nồng nhiệt với hoa cỏ.
Ông thô lỗ đẩy đám đông ra, khi đến chỗ mấy chậu hoa động tác của ông lại rất khẽ khàng.
Cái kệ cao chỉ tới ngực ông, thuận lợi cho Chu Hoa có thể dễ dàng cúi đầu quan sát hai chậu mẫu đơn.
Phó Điềm nghe thấy cây Diêu Hoàng uể oải mắng Chu Hoa: “Cái con gấu dốt nát này, ngươi còn không mau mau bế ta xuống đất thì ta nháo cho ngươi coi!”
“Ta vừa nhìn xuống dưới đã bị dọa rớt hoa (rớt vía) rồi đây này!” Thanh âm của nó cao vút lại mang theo những âm vực khàn khàn, chứng tỏ nó đang sợ độ cao.
“Bớt ồn đi má, ngươi lít chít ba ngày rồi đấy, có thấy con gấu ngu này có phản ứng gì không!”
Ngụy Tử mất kiên nhẫn quát, nó không lý giải được tại sao trên đời còn tồn tại một cây hoa sợ độ cao như thế kia chứ, mà vừa nhớ tới việc cái thứ bị dọa đến yểu điệu sắp khóc bên cạnh chính là Hoa Vương nó lại rợn cả người.
Bị quát, Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265934/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.