Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
Tang lễ của Văn Bác Lễ diễn ra rất long trọng, khác hoàn toàn với sự im ắng trước khi chết.
Ngày đưa tang hôm ấy, tiếng kèn xô na vang khắp các ngõ phố, đội ngũ đưa tang trùng trùng điệp điệp, dù cách mấy con phố rồi vẫn còn nghe.
Tuy làm thì lớn, nhưng lại chẳng ai thực lòng đau thương trước cái chết của ông ta, ngày tang lễ này chỉ như một trò hề để qua mắt thiên hạ mà thôi.
Phó Điềm nghe tin tức được hạ nhân báo lại rồi cũng nhanh quên mau, bởi còn chuyện quan trọng hơn đang chờ cậu.
Sau cái ngày trở về từ Hưng Đông quận, cậu cố tình không giấu diếm sự thân mật giữa mình và Sở Hướng Thiên, quan hệ của bọn cậu chỉ cần là người tinh tường đều có thể nhìn ra được, từ đó đến nay đã qua mấy ngày, hẳn mẫu thân cũng sắp sửa tìm cậu nói chuyện rồi đây.
Không sai, đây chính là kế hoạch của cậu, đầu tiên là cố ý phơi bày quan hệ giữa hai người, để mẫu thân tự mình phát hiện, cho người có thời gian tiếp nhận, sau đó đợi bà tới tìm cậu nói chuyện —— Ừm, quá ư là hoàn hảo.
Trên thực tế thì kế hoạch của cậu cũng khá chuẩn, cơm trưa hôm sau, Phó Hữu Cầm gọi cậu lại, “Hữu Linh, con đi theo ta.”
Sở Hướng Thiên khẽ nhíu mày, nhìn Phó Điềm. Mấy ngày nay hắn đã mơ hồ phát hiện ra ý đồ của Phó Điềm, cơ mà mỗi lần tính mở miệng hỏi là toàn bị nhóc con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265862/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.