Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
“Đệ không cần phải tránh hiềm nghi —— “
“Không phải đệ muốn tránh hiềm nghi.” Sở Phượng Nguyên còn chưa nói xong đã bị hắn ngắt lời, Sở Hướng Thiên bất đắc dĩ, “Cứ cho là muốn tránh hiềm nghi đi chăng nữa đệ cũng sẽ không dùng biện pháp ngu xuẩn thế này đâu.”
Sở Phượng Nguyên há miệng, lại không nói nên lời, y nghe thấy hắn nói: “Tuy rằng những năm trước đệ chỉ mượn cớ để gạt mẫu hậu cho qua chuyện, nhưng lần này đệ nói thật.”
Nhắc đến người mình thương, thần sắc trên mặt Sở Hướng Thiên không tự chủ mà trở nên ôn nhu hơn, “Đệ thật sự đã gặp được người mình thích.”
Sở Phượng Nguyên vẫn ôm chút do dự, không hy vọng hắn phải miễn cưỡng bản thân, “Sao trước đây ta chưa từng biết đệ thích nam nhân?”
“Vậy huynh có thấy đệ thích nữ bao giờ chưa?” Sở Hướng Thiên buông tay, chậc lưỡi, thậm chí còn ôm chút kiêu ngạo, “Chờ khi đệ mang người về Khánh Dương, hai người gặp xong sẽ biết em ấy hoàn hảo ra sao.”
Hắn không chút xấu hổ khi thốt ra những lời này, thậm chí còn phải nói là đang đắc ý dạt dào.
Sở Phượng Nguyên thấy buồn cười, nhìn bộ dạng hắn thế này rốt cuộc y cũng tin, không vòng vo đề tài ấy nữa, “Nghe mẫu hậu nói năm nay đệ không ở lại Khánh Dương ăn Tết?”
“Ừ.” Ung dung nốc một hớp rượu, hắn trông về phía Nam, trong mắt nhiễm chút ý cười, “Đệ đã hứa với em ấy rồi, phải về đón sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265852/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.