Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
Tuy ôm lòng nghi hoặc, Phó Hữu Cầm vẫn duy trì sự bình tĩnh ngoài mặt, tiếp nhận hai tấm danh thiếp.
Hai bà mối vốn tưởng bà sẽ khách sáo vài câu cho mình có cơ hội tiếp lời, dù sao người cầu hôn cũng là Vương gia và Chu đại công tử của Khánh Dương thành, nếu đổi thành những người khác, dù chưa nói họ có thất lễ hay không, nhưng ít nhiều họ chắc chắn vẫn sẽ lộ vẻ vui mừng.
Còn đây, vị Phó phu nhân này, tuy gia thế không hề hiển hách nhưng khi nhận được danh thiếp lại bình thản như không.
Thậm chí còn có vẻ không vui.
Nhận danh thiếp, khách sáo vài câu, bà uyển chuyển hạ lệnh tiễn khách, “Hôn nhân đại sự không phải chuyện đùa, ta cần phải hỏi ý kiến của hai đứa nhỏ đã.”
Ý bảo hôm nay chưa đáp ứng ngay được, mời hai vị về cho, ta sẽ báo tin sau.
Bà mối của vương phủ vuốt mồ hôi lạnh trên trán, đứng dậy vội vàng nói: “Vương gia và Phó công tử lưỡng tình tương duyệt, có thể tìm được một cặp đôi vượt qua định kiến trong thiên hạ thực sự không dễ dàng, một mối lương duyên được trời cao ban tặng…”
Bà mối ra sức chào hàng, thậm chí cả việc hắn gần ba mươi mà chưa một lần động phòng cũng xách ra nói được, đảm bảo tuyệt đối là hàng sạch hàng tuyển, đồng thời đại tổng quản cũng chen miệng phụ họa thêm vài câu.
Nhưng Phó Hữu Cầm chỉ nhàn nhạt gật đầu, “Nó là một đứa trẻ ngoan.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265847/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.