Editor: D Ẹ O
Lý Đức Thuận đáng tin hơn tên thổ phỉ chỉ biết nhân cơ hội chiếm tiện nghi nào đó nhiều, ông tỉ mỉ nói cho cậu nghe những điều kiêng kỵ, ngoài ra còn có cả sở thích của ba vị trong cung, Phó Điềm dụng tâm ghi nhớ, hôm sau liền theo Sở Hướng Thiên tiến cung.
Phố Chu Tước thông giữa nam và bắc, đi đến cuối con đường, xe ngựa dừng trước cổng hoàng cung, sau khi được thủ vệ nghiêm ngặt kiểm tra, hai người ngồi lên kiệu tiếp tục tiến vào trong.
Các cung điện được xây đối xứng nhau, toà cao nhất chính giữa là Tử Kim điện, nơi hoàng đế thượng triều mỗi ngày.
Cỗ kiệu đi thẳng, rẽ phải rồi lại đi thẳng, xuyên qua hoàng thành, tiến vào cung thành.
Cung thành là nơi ở của hoàng đế, thái hậu và các phi tần, thái hậu ở tại Trường Dương cung, ngay phía đông cung thành, Phó Điềm ngồi kiệu nửa canh giờ mới đến được Trường Dương cung.
Thái giám khiêng kiệu cẩn thận thả cỗ kiệu xuống, cung kính khom người, “Hầu gia, đã đến.”
Phó Điềm xốc màn kiệu đi ra, nhìn cung điện nguy nga trước mặt, nhất thời có chút hoảng hốt không chân thực.
Sở Hướng Thiên gọi cậu hoàn hồn, “Vào đi thôi.”
Phó Điềm lấy lại tinh thần, cười cười, cùng hắn sóng vai.
Vương ma ma hầu cận thái hậu ra đón bọn họ, đi phía trước dẫn đường, “Thái hậu hôm nay cứ mãi nhắc đến ngài, hiện người đang ở Tùng Hạc điện chờ ngài đấy.”
Sở Hướng Thiên nói: “Hoàng huynh và hoàng tẩu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265833/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.