Đỗ Linh Lan nằm nghiêng trên giường, cơ thể cô vì túng dục quá độ nên vô cùng đau nhức, nhưng đã tốt hơn nhiều rồi.
Bỗng dưng tiếng gõ cửa vang lên, cô ngẩn ra, không biết đã hơn mười giờ đêm rồi, còn có ai đến đây tìm cô.
Khoát thêm áo ngủ, tóc cô dài chạm vai, chân trần đi về phía cửa, mở cửa ra.
Người ngoài cửa đứng lặng hồi lâu, cô hoàn toàn không ngờ được, nên mất hồn chốc lát, nhưng chỉ là chốc lát thôi, cô rất nhanh thu lại tâm tình của mình, cung kính cúi đầu, "Thủ lĩnh."
Hàn Lạc Đình không hề nghĩ mình sẽ tìm đến cô vào giờ này, nhưng chuyện mới vừa xảy ra, anh không thể nào giải quyết, anh biết Long Hồ luôn nghe lời Đỗ Linh Lan, nên mới nhờ cô đi thuyết phục Long Hồ, đây là cách duy nhất.
Nhưng anh tuyệt đối không ngờ đến, sẽ nhìn thấy Đỗ Linh Lan mặc áo ngủ mỏng manh, thường ngày quần áo đều là màu đen rất thành thục, cô chỉ mặc một cái áo ngủ màu hồng, xem ra vô cùng gầy yếu, trong nháy mắt, anh còn tưởng rằng mình đang quay về mười lăm năm trước, một Tiểu Linh Lan vô cùng gầy yếu.
Khi đó cô, luôn nắm tay anh, anh đi đến đâu, cô sẽ theo đến đó, nhưng cô rất có chừng mực, khi anh bận rộn cô tuyệt đối sẽ không làm phiền anh, cô sẽ ngoan ngoãn đi làm chuyện của mình, hoặc là đi luyện tập võ thuật, hoặc là chăm sóc các chậu hoa của mình.
Hóa ra, sự việc vào lúc đó, anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-len-giuong/1966216/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.