Lương Phong lái xe đi về khu nhà ở, nhìn qua Bách Trầm Tùng rất thoải mái, dựa vào cửa sổ chợp mắt một lát, người bên cạnh thi thoảng lại liếc cậu.
Xe đi tới hầm để xe, trong này lạnh lẽo, âm u, xung quanh đột nhiên yên tĩnh, Bách Trầm Tùng cảm thấy khác thường bèn tỉnh lại.
Lương Phong vừa chuẩn bị mở cửa xe thì thấy cậu tỉnh, giơ tay vén tóc trên đầu cậu cho xuôi.
Bách Trầm Tùng vừa bước chân xuống, cánh tay đã bị Lương Phong giữ lại, bên cạnh có một cây cột đá, cậu bị anh kéo ra đằng sau dựa lên cây cột.
Nhiệt độ sau lưng lạnh như băng mà trước mặt lại nóng như thiêu đốt.
Lương Phong hành động trôi chảy, đỡ gáy, siết lấy eo, đè xuống hôn.
Bách Trầm Tùng mơ màng, vừa tỉnh ngủ chưa được bao lâu đã bị kéo vào hầm để xe hôn, trong thoáng chốc não cậu còn chưa phản ứng kịp lại.
Cứ thế thật thà ngoan ngoãn để cho người ta hôn, không hề động đậy.
Lương Phong hôn một lúc, tay đặt sau lưng cậu ra sức ôm lấy người, vùi đầu vào hõm vai cậu không động đậy.
Bách Trầm Tùng vuốt lưng anh vài cái như vuốt chó rồi vỗ nhẹ, bật cười: "Sao đấy?"
"Chỉ là đột nhiên muốn ôm một lát." Tay Lương Phong vẫn không động đậy.
Hầm để xe lạnh, thế mà Bách Trầm Tùng lại bị ôm đến mức toát mồ hôi khắp người.
Bình thường nếu hai người không hôn thì sẽ ra sức nô đùa ầm ĩ, rất ít khi có thể yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cham-vao-su-truoc/3451545/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.