Tiêu Hàn xác nhận mình không nhận nhầm người, trên mặt lóe lên một tia không vui: "Tô Hạ, sao em lại tránh mặt anh?"
Chợt nghĩ đến chuyện gì, trên mặt hắn lại vui mừng: "Hạ Hạ, nhất định là em còn giận dỗi với anh, trong lòng vẫn quan tâm anh phải không."
Tô Hạ mặt không biểu tình liếc nhìn hắn, né cánh tay hắn: "Tiêu tổng suy nghĩ nhiều rồi."
Giận dỗi cái gì, đơn giản là đem sai lầm của người khác mà trừng phạt chính mình. [ câu này cao thâm quá tớ hiểu ko ra.]
Cô mới không dại dột mà tìm khó chịu cho bản thân đâu.
Tiêu Hàn tưởng Tô Hạ còn giận dỗi với mình, kéo cô lại gần: "Chiều nay em nghỉ làm để làm gì, có biết anh rất lo lắng hay không?"
Lo lắng cho cô?
Tô Hạ nở nụ cười: "Tiêu tổng, lúc này anh vẫn nên đem tâm tư đặt trên người vợ mới của anh thì tốt hơn, dù sao cô ấy mới là tương lai vinh hoa phú quý của anh."
"Hạ Hạ" trên mặt Tiêu Hàn tràn đầy bất đắc dĩ, muốn dắt tay Tô Hạ lại bị cô né tránh: "những gì nên nói anh cũng đã nói với em, Hạ Hạ em nhất định phải chờ anh."
"Nằm mơ!" thấy hắn ngăn ở cửa, Tô Hạ vừa nói dứt câu liền đi ra lối khác.
Tiêu Hàn liếc nhìn bên cạnh, hai người vang dội hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người mua đồ nhìn sang.
Hắn sợ bị người quen bắt gặp sẽ ảnh hưởng không tốt, liền mạnh mẽ ôm Tô Hạ đi ra ngoài, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-ta-khong-the-cuoi/2457925/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.