Thẩm Anh nghe vậy, vừa định mở miệng, Mạnh Cảnh Xuân ngồi đối diện lại lắc lắc đầu với hắn, ra hiệu hắn không cần khuyên tiếp.
Thẩm Anh cầm đũa lên lần nữa, chỉ nói: "Ăn xong rồi đi đọc sách đi, sau này ra ngoài ít nhất cũng phải nói một tiếng với người trong nhà, nhớ chưa?”
Thẩm Đại Duyệt khẽ gật đầu.
Đến khi ăn xong đã là giờ Mùi (13h – 15h),Thẩm Đại Duyệt đứng dậy cáo từ, Mạnh Cảnh Xuân dọn sơ chén đũa, cúi đầu nhìn thấy Thẩm Anh vẫn đang cau mày như trước, nàng vươn tay xoa xoa lên giữa hai hàng lông mày của hắn: “Tính tình Đại Duyệt cũng ngang bướng, có khi càng khuyên càng phản tác dụng. Chắc tiểu nha đầu bị đóng cửa tiễn khách vài lần sẽ biết khó mà lui thôi.”
“Nếu được thế thì đương nhiên là tốt nhất.” Trên mặt Thẩm Anh vẫn không có ý cười.
"Tướng gia lo lắng Trần Đình Phương sao?" Mạnh Cảnh Xuân hơi híp mắt, cau mày nói: "Trần Đình Phương không giống như người lưu tình mọi nơi, khi cần từ chối sẽ từ chối cực kỳ quyết đoán, chắc sẽ không dây dưa không rõ với Đại Duyệt đâu. Nếu vẫn không yên tâm, thiếp không ngại đi tìm hắn nói chuyện......"
Thẩm Anh không tỏ thái độ gì, thở dài ngẩng đầu nhìn nàng nói: “Lòng người là thứ khó quản nhất, tuy ta là huynh trưởng của muội ấy, nhưng nói cho ngay thì cũng không hoàn toàn hiểu rõ muội ấy. Đợi Thời Linh về rồi bàn tiếp vậy.”
Mạnh Cảnh Xuân không nói gì, kéo hắn dậy, nói: “Nghe nói hôm nay họp chợ, thiếp đã rất lâu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-quan-kinh-thanh-co-tien-co-thit/1454859/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.