Phản ứng này của Mạnh Cảnh Xuân rơi vào trong mắt Thẩm phu nhân lại cực kỳ đáng yêu.
Thẩm phu nhân nói: “Cô dâu chú rể cùng nhau đi hết chín cây cầu ở thành Hoa Dương, ngụ ý trường trường cửu cửu đến khi bạc đầu, dù cho về sau muốn hòa ly cũng không được. Ngươi không biết mô tê gì mà đã u mê hồ đồ đi qua chín câu cầu này với hắn, không sợ tương lai sẽ hối hận sao? Khi hắn mới tí tuổi đầu đã cực kỳ tuyệt tình bỏ nhà đi, hơn mười năm nay ngay cả một bức thư nhà cũng không gửi.”
Thẩm phu nhân đang ám chỉ bảo là Thẩm Anh vô tình, lời này vừa nghe thì có vẻ như đang khuyên Mạnh Cảnh Xuân quay đầu là bờ.
Nhưng Mạnh Cảnh Xuân vẫn nghe ra ý thăm dò trong lời nói của bà, nàng lập tức nói: “Không sao ạ. Vãn bối tuyệt đối sẽ không hòa ly với Thẩm đại nhân, nếu thật sự có một ngày chàng muốn hòa ly......" Nàng bất chợt ngừng lại. Nàng vốn định nói, được thôi, nếu có một ngày Thẩm Anh không cần nàng nữa, nàng liền răng rắc bóp chết hắn. Nhưng ngẫm lại, ở trước mặt Thẩm phu nhân mà nói mấy lời này thì thái độ có vẻ hơi dữ dội quá mức, liền ngậm miệng kịp thời.
Nàng nói: “Chắc không đến nỗi đó đâu ạ.”
Thẩm phu nhân cười nhẹ, đi qua mở hội điểm tâm tám món kia ra, đứng đưa lưng về phía nàng, tiếng nói cũng cực kỳ thờ ơ như không có gì quan trọng: “Nếu có một ngày hắn dám trở mặt, ngươi cứ bóp chết hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-quan-kinh-thanh-co-tien-co-thit/1454840/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.