Mùng sáu tháng tư, Hoàng thượng về trời, cả nước để tang.
Mười sáu tháng tư, tân đế đăng cơ. Mấy hạng mục công việc cho lễ đại điển đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, Lễ bộ Thượng thư mới nhậm chức dâng sớ thỉnh tân đế lên ngôi, Tương vương lại nói tiên hoàng còn đang trong tang kỳ, cho nên đại điển đăng cơ bị dời lại vào hai mươi bốn tháng năm.
Tuy là như vậy, Thẩm Anh vẫn bận đến không có thời gian về phủ, ăn uống nghỉ ngơi đều ở tại Chính sự đường, mà cũng chỉ có thể ngủ rất ít. Thi thoảng Mạnh Cảnh Xuân lại mang cơm canh đến cho hắn, nhưng ngay cả mặt của hắn cũng không được gặp.
Hôm ấy, khi nàng đưa cơm canh cho Thẩm Anh, nghe thấy hai tiểu lại không có chuyện gì làm đang ngồi tán dóc.
Một tiểu lại nói: “Ngươi có biết Trần Hàn lâm không?"
“Trạng nguyên năm ngoái ấy à?”
“Chính hắn. Từ khi trong cung xảy ra chuyện đó, hắn liền bệnh không dậy nổi, cứ nằm trong phủ, không hề bước chân ra ngoài. Hôm qua ta nghe nói, vị Trần Hàn lâm xuất gia rồi.”
“Vậy chắc Tả tướng phải nóng ruột đến điên mất......"
Tiểu lại kia lại làm động tác suỵt, "Ngươi không thấy dạo này Tả tướng không đến Chính sự đường nữa à?”
Mạnh Cảnh Xuân nghe mà ngẩn người, hắn vậy mà lại muốn trốn vào cửa Phật ——
Trong lòng thật sự đã buông bỏ sao?
Nàng đứng dưới mái hiên suy nghĩ mà sửng sốt, khó khăn lắm mới có thể lấy lại tinh thần đi đưa cơm canh, không ngờ vẫn không gặp được Thẩm Anh. Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-quan-kinh-thanh-co-tien-co-thit/1454832/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.