Vừa nghe thấy Thẩm Anh đến tận bây giờ mà vẫn còn chưa trở lại Chính sự đường, nàng liền cảm thấy lo ngay ngáy. Chẳng lẽ Hoàng thượng đã xem tấu chương mật báo của Từ Chính Đạt, nên giữ Thẩm Anh lại để tra hỏi sao?
Nàng đưa hồ sơ vụ án cho người gác cổng, sau đó vội vội vàng vàng đi đến Hộ bộ. Hồi trước khi còn đang phá án, nàng đã từng gặp qua tiểu lại canh cửa của Hộ bộ, tiểu lại kia thấy nàng đi tới, cười hỏi: “Hôm nay Mạnh bình sự lại đến đây tra án à?”
"Không không không, hôm nay chỉ thuận đường đi qua mà thôi." Nàng lại hỏi, "Tông Thượng thư thượng triều về chưa?”
Tiểu lại kia cười cười: “Vẫn chưa, cũng không biết hôm nay thế nào mà đến tận bây giờ cũng chưa hạ triều.”
Xem ra Từ Chính Đạt đã thật sự trình tấu chương lên rồi! Nàng thấp thỏm trong lòng, đi loanh quanh một lát bên ngoài cửa Hộ bộ, sau đó lại quay vòng trở về lảng vảng trước cửa Chính sự đường, cuối cùng cười tự giễu bản thân thật ngốc. Chuyện đó thì có liên quan gì đến nàng chứ? Cho dù không tra ra được điều gì từ trong sổ sách của Bảo Phong, Hằng Xương, thì Từ Chính Đạt cũng vẫn muốn viết tấu chương này! Hơn nữa...... mấy khoản mục ghi chép trên sổ sách cũng không thể trở thành bằng chứng......
Với cả người gặp xui cũng không phải là nàng, nàng cần gì phải sốt ruột quá đáng như thế làm gì!
Nghĩ được đến đó, Mạnh Cảnh Xuân vỗ vỗ ngực quay về Đại Lý tự. Mạnh Cảnh Xuân thầm tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-quan-kinh-thanh-co-tien-co-thit/1454798/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.