Mấy năm nay, Trình thị và Hà gia đã đạt thành ăn ý nào đó, tất cả mọi người cùng kiếm tiền trong một ngành nghề, không can thiệp chuyện của nhau. 
Uông bố thương gia xúi quẩy, Trình thị, Hà gia và hai nhà khác, yên lặng chia cắt sinh ý của Uông gia, lợi ích phân phối đều đều, nhờ vậy mà thị trường vải của huyện Nam Nghi thậm chí Tuyên Đô phủ mới ổn như vậy. Ai làm tộc trưởng, sinh ý trong tộc liền do người đó xử lý, ích lợi sinh ra cũng do tộc trưởng phân phối điều động, Ngũ lão gia nghi ngờ đại phòng an phận mấy năm, trùng hợp làm Trình Hành cứu cháu gái Hà lão viên ngoại, đại phòng liền muốn mượn việc này để sinh sự! 
Như thế nào, là tưởng thông qua Hà gia, bỏ qua trong tộc, nhúng tay đến sinh ý tơ lụa? 
Vậy thì đã đánh sai chủ ý. 
Hà lão viên ngoại không phải dễ đắn đo như vậy. 
Ngũ lão gia đặt chính mình vào lập trường Hà lão viên ngoại, nếu có người dùng danh tiết của nữ nhi Trình Dung tới bắt chẹt hắn, hắn sẽ lựa chọn g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương! 
Nếu Hà lão viên ngoại muốn thu thập đại phòng, Ngũ lão gia tuyệt sẽ không quản, nhưng không thể bởi vì một mẩu cứt chuột như đại phòng mà làm hỏng cả một nồi nước, sự cân bằng thế lực ở huyện Nam Nghi không thể bị đánh vỡ, vì thế, Ngũ lão gia tự mình đi đến nhà Hà lão viên ngoại thỉnh tội: 
“Trình thị dạy con vô phương, hổ thẹn Hà huynh, ngu đệ sẽ sai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/3578833/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.