Chương trước
Chương sau
“Ta nói, ta đều nói! Có người cho ta một số tiền lớn, muốn ta ngăn cản Trình Khanh thi đậu vào thư viện Nam Nghi, cũng muốn huỷ hoại thanh danh của hắn, làm hắn vô pháp tham gia khoa khảo…… Ta đã sớm muốn thi vào thư viện Nam Nghi nhưng lại không kiếm đủ quà nhập học, sau đó mới bí quá hoá liều nhận lấy tiền của đối phương, bỏ qua cho ta một lần này đi, ta thật sự đã biết sai rồi!”
Oa!
Mọi người ở đây không nghĩ tới có thể nghe được tin tức kinh người như vậy.
Tất cả mọi người không khỏi đánh giá Trình Khanh, mặt vàng vàng, vóc dáng nho nhỏ, rốt cuộc đã làm chuyện khủng khiếp gì mới có thể đưa tới trận tai họa này——
Có người muốn tuyệt con đường khoa khảo nhập sĩ của Trình Khanh, mọi thí sinh đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Làm như vậy không có tổn hại tánh mạng của Trình Khanh, nhưng lại huỷ hoại tiền đồ của hắn, có gì khác với g.i.ế.c người chứ?
Trình Khanh cười khổ tự giễu:
“Ta ngay cả công danh cũng không có, lại có người để mắt đến ta như vậy, ngay cả chính ta cũng vạn phần kinh ngạc!”
Trình Khanh ngoài miệng nói giật mình, mắt lại trông mong nhìn Trình Ngũ lão gia, giống như đang trông cậy vào Trình Ngũ lão gia thế nàng làm chủ.
Trình Ngũ lão gia đã từ trong một ít người có khả năng vu hãm mà nhận ra ý vị không bình thường, Trình Khanh trở về huyện Nam Nghi mới ba tháng, ngày thường lại nhốt chính mình ở trong nhà khổ đọc, nào có cơ hội đi đắc tội với người?
Đây không phải hãm hại tầm thường, là muốn tuyệt tiền đồ khoa khảo nhập sĩ của Trình Khanh.
Huyện Nam Nghi ai không muốn nhìn thấy Trình Khanh trở nên nổi bật nhất, Trình Ngũ lão gia đã ẩn ẩn có đáp án.
Việc xấu trong nhà không thể tuyên dương ra ngoài, Trình Ngũ lão gia không muốn thẩm vấn trước mặt mọi người, liền đá quả bóng cao su lại cho Mạnh Hoài Cẩn.
“Theo ý của Hoài Cẩn, việc này nên xử lý như thế nào?”
Mạnh Hoài Cẩn cười cười, “Hắn ta đã ở trước mặt mọi người thừa nhận là mưu hại Trình Khanh, người sau lưng phá rối có thể chậm rãi điều tra, hôm nay đã liên lụy các vị sư đệ chịu đựng ánh mặt trời chói chang, ta đã sớm phân phó phòng bếp thư viện chuẩn bị chè đậu xanh giải nhiệt, mời các vị sư đệ dùng cơm canh sau đó hẵng xuống núi về nhà, tĩnh dưỡng thân thể cho tốt, điều chỉnh lại tâm tình, qua một thời gian nữa lại quay lại tham gia khảo thí, Ngũ lão gia thấy như thế nào?”
Trình Ngũ lão gia thực vừa lòng.
Mạnh Hoài Cẩn không chỉ có học vấn Giải Nguyên, còn thực biết làm việc, đã thấy rõ ý tưởng của hắn.
Rất nhiều thí sinh đều nói làm bài thi không vất vả, rốt cuộc là cũng có ánh mắt, Mạnh Hoài Cẩn cho bọn họ ăn cơm nước xong xuống núi, Trình thị mới tiện xử lí chuyện này.
Đấu đá trong nội bộ gia tộc, bọn họ cũng rất có thể lý giải.
Hơn nữa Mạnh giải nguyên gọi bọn hắn là “sư đệ”, trong lòng mọi người mỹ tư tư, đều cảm thấy là lời nói cát lợi, qua mấy ngày nữa khảo thí, bọn họ khẳng định có thể thuận lợi trúng tuyển vào thư viện, trở thành sư đệ danh chính ngôn thuận của Mạnh giải nguyên!
Người trong viện trào ra ngoài, chỉ còn lại có đương sự.
Mạnh Hoài Cẩn chỉ bắt thí sinh hàn môn mưu hại Trình Khanh, lại buông tha các thí sinh có chê nghi gian lận khác, cũng không tính toán đuổi tận g.i.ế.c tuyệt…
Quan trọng nhất là hắn rất có đúng mực, vừa phát hiện ra việc này đề cập đến đấu đá bên trong Trình thị, Mạnh Hoài Cẩn trực tiếp giao quyền xử lý cho Trình Ngũ lão gia.
Mạnh Hoài Cẩn cũng rời đi.
Trình Ngũ lão gia sai hộ viện áp giải thí sinh hàn môn mưu hại Trình Khanh đi xuống, hắn gọi Trình Khanh vào dưới hành lang: “Đã rửa sạch chê nghi gian lận, cháu cùng ta trở về huyện thành đi, mẫu thân cháu và các tỷ tỷ đều đang ở ngũ phòng chờ tin tức, không chính mắt thấy cháu bình an không có việc gì, các nàng sẽ vẫn luôn lo lắng. Về phần ủy khuất mà cháu đã phải chịu…… Ta sẽ cho cháu một cách nói.”
Đây là tính toán việc lớn biến nhỏ, việc nhỏ biến không?
Cách làm của Trình Ngũ lão gia nàng có thể lý giải, trước khi xuyên qua Trình Khanh cũng lớn lên ở trong gia tộc lớn, nàng quá quen thuộc loại kịch bản gắng đạt tới hòa thuận mặt ngoài này.
Lý giải thì lý giải, trong lòng Trình Khanh vẫn như cũ có nhàn nhạt không thoải mái.
“Thúc gia vì chuyện của cháu mà tới đây, cháu rất cảm động, cháu cũng tin tưởng thúc gia sẽ không làm cháu có hại.”
Trình Ngũ lão gia vuốt chòm râu gật đầu, “Cháu rất tốt, thông minh biết nhìn đại cuộc.”
Trình Ngũ lão gia cũng không nói dối, Trình Khanh không chỉ có sự thông minh của Trình Tri Viễn, còn có sự thông thấu mà Trình Tri Viễn vốn không có, con cháu như vậy, Trình thị Nam Nghi đương nhiên sẽ không ngại nhiều.
Trình Khanh áp xuống không thoải mái trong lòng, trên mặt ưu sầu:
“Kế tổ mẫu hôm nay còn phái ma ma đưa đồ bổ cho cháu, không phải cháu không cảm kích, về sau ở thư viện cầu học, nếu kế tổ mẫu vẫn cứ cẩn thận tỉ mỉ quan tâm cháu như vậy, cháu sợ chính mình thật sự sẽ sa vào hưởng thụ…… Ai, đều do lực ý chí của cháu quá yếu đuối!”
Trình Ngũ lão gia nhíu mày.
Học sinh hàn môn mưu hại Trình Khanh hẳn là nhị phòng an bài, nhị phòng còn sợ không ổn thỏa, muốn cho người tới tận mắt nhìn thấy Trình Khanh sập bẫy?
“Về sau sẽ không lại phát sinh loại sự tình này, cháu cứ việc an tâm đọc sách!”
Trình Ngũ lão gia cho Trình Khanh bảo đảm.
Trình Khanh bán tín bán nghi, nếu tộc trưởng ra mặt cảnh cáo nhị phòng, về mặt ngoài, nhị phòng nhà cũ bên kia hẳn là sẽ không lại phái người tới ghê tởm nàng, nhưng động tác ngầm sẽ không thiếu.
Trình Khanh không gây chuyện, nhưng cũng sẽ không sợ chuyện, gặp chiêu nào thì sẽ phá giải chiêu đó!
Trình Khanh và Ngũ lão gia ở trên miệng đạt thành nhận thức chung, hai người muốn cùng nhau xuống núi, ra sân phát hiện mấy người Du Tam vẫn còn ở đây, Chu ma ma lại không thấy đâu.
Du Tam lắp bắp tiến lên, “Học sinh Du Hiển, gặp qua Trình Ngũ lão gia.”
Trình Ngũ lão gia trầm khuôn mặt, “Ngươi chính là tam công tử của Du tri phủ?”
Trình Ngũ lão gia đã nghe qua đại danh của Du Tam, chính người này ở trước cửa nhị phòng phóng ngựa dọa người, làm hại Liễu thị bị ngã trẹo chân.
Trình Ngũ lão gia không muốn tùy tiện đắc tội Tri phủ đại nhân, nhưng tên Du Hiển này thật là thiếu quản giáo, mâu thuẫn bên trong Trình thị Ngũ lão gia sẽ tự xử lý, Mạnh Hoài Cẩn đều biết không có thể nhúng tay, cái tên Du Hiển này lại cố tình tăng thêm mâu thuẫn giữa Trình Khanh và nhị phòng, ai cho hắn thể diện lớn như vậy?
Trình Khanh cười ha hả:
“Thúc gia, Du công tử thực quan tâm cháu, hôm nay một đường đưa cháu từ huyện thành đến thư viện tham gia khảo thí, cháu cũng thụ sủng nhược kinh.”
Vô sự hiến ân cần, không phải gian tặc cũng là đạo chích!
Ánh mắt ngũ lão gia lành lạnh, Du Tam căng da đầu làm sáng tỏ:
“Cháu và Trình Khanh có hiểu lầm, hôm nay đi cùng Trình Khanh tới thư viện, chính là muốn biến chiến tranh thành tơ lụa……”
Trình Khanh đánh gãy hắn, “Du công tử, khảo thí nhập học hôm nay không tính, ta nghe nói Du công tử phát ngôn với bên ngoài, nếu ta có thể thi được vào thư viện sẽ công khai xin lỗi ta, Du công tử lúc này chính là sốt ruột muốn xin lỗi sao? Hay là chờ ta chân chính thi được vào thư viện rồi nói sau, sau khi ngươi và ta thành đồng môn sẽ có nhiều cơ hội gặp mặt lắm!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.