Trình Khanh không đồng ý, “Không mời đại phu cũng phải mời bà y đến xem, chỉ sợ bị thương tới gân cốt.”
Trình Khanh cấm Liễu thị đi lại, bắt nàng nghỉ ngơi trước, chính mình và đại nương tử ra khỏi phòng.
Nhị Nương tử lưu lại chiếu cố Liễu thị, Tam Nương tử cũng đuổi theo ở phía sau Trình Khanh và đại nương tử.
“Tiểu lang, chuyện mẫu thân bị thương, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy?”
Tam Nương tử hỏi như vậy, đại nương tử cũng mắt trông mong nhìn Trình Khanh, chuyện hôm nay quá khiến người ta tức giận, dù cho không tận mắt nhìn thấy, các nàng cũng có thể tưởng tượng mạo hiểm ngay lúc đó.
Có nói giỡn như vậy sao?
Lấy an toàn tánh mạng Trình Khanh và Liễu thị nói giỡn, quả thực quá phận.
Trình đại nương tử nhíu mày, sớm biết vậy không nên nhận hai trăm lượng bạc nhà cũ đưa, bắt người tay ngắn, hiện tại bị người chỉ vào cái mũi mắng các nàng tống tiền, ngay cả cơ hội phản bác cũng khó mà nói.
Tiểu lang tuy rằng tính tình thay đổi, rốt cuộc tuổi vẫn còn quá nhỏ, đại nương tử không có trách cứ Trình Khanh trước đó đã nhận bạc, nhưng giờ phút này thật muốn trả lại bạc cho nhà cũ!
Trình Khanh lắc đầu:
“Đương nhiên không thể bỏ qua như vậy, làm phiền đại tỷ khi đi mời bà y tới cửa, nhất định phải hỏi thăm rõ ràng danh tiếng của bà y, phải có bản lĩnh thật, cũng phải lắm mồm……Đại tỷ, đệ biết tỷ suy nghĩ cái gì, chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/3578709/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.