Đường đi lối lại trong vườn được lát bằng những viên đá cuội đủ màu sắc, ghép thành hàng loạt bức tranh độc đáo: con người, hoa cỏ, cảnh vật, hí kịch, điển tích điển cố… Tâm Di cùng Khang Hy dạo bước trong vườn, ngắm nhìn cảnh vật hai bên đường; Lý Đức Toàn, Mai Hương, Kỳ Thư cùng đám thái giám, cung nữ lũ lượt theo sau ở một khoảng cách nhất định.
“Tâm Di, tối qua ngủ ngon chứ?” Đi được một đoạn, Khang Hy lên tiếng.
“Cũng được ạ! Nghĩ ngợi linh tinh một hồi rồi cũng ngủ được.”
Khang Hy khẽ vỗ tay Tâm Di: “Hãy coi nơi này là nhà của cháu! Trẫm biết sau này cháu sẽ gặp không ít rắc rối, nhưng có trẫm ở đây, cháu cứ yên tâm, trẫm sẽ bảo vệ cháu.”
“Tạ ơn hoàng thượng. Không phải ngài đã phái thị vệ đến bảo vệ cháu rồi sao?!”
Khang Hy ngạc nhiên nhìn Tâm Di rồi dừng bước quát gọi: “Lý Đức Toàn!”
“Có nô tài!” Nghe tiếng Khang Hy, Lý Đức Toàn lập tức bước đến, chắp tay đợi lệnh.
“Ngươi đã phái bao nhiêu thị vệ đến chỗ Tâm Di?”
Lý Đức Toàn vội vã quỳ xuống: “Nô tài biết tội! Nô tài không nên tự quyết định!”
“Hừ!” Khang Hy nói một cách lạnh lùng: “Tự nói xem, ngươi phạm phải tội gì?”
Tâm Di vừa nghe đã hiểu ngay: “À, thì ra không phải hoàng thượng phái Đại Hổ, Nhị Hổ đến mà là Lý Đức Toàn. Ông ta cũng là có ý tốt!” Nghĩ đến đây, cô bèn kéo tay áo Khang Hy, nói: “Hoàng thượng, Lý công công làm thế cũng vì sự an toàn của cháu, ngài đừng truy cứu nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-chi-hoang-tu-moi-la-chan-menh-thien-tu/82568/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.