Tiền Trinh tiếp được viên thuốc, chạy đến trước mặt mẫu thân, đem dược nhét vào miệng nàng
" Hắn thật có hiếu tâm," Nạp Lan Đức Duật ngạc nhiên ngoài ý muốn,
" Trăm thiện hiếu là đầu(trong hàng trăm việc tốt thì hiếu thuận đứng đầu tiên),xem ra hắn không phải người tội ác tày trời, còn có thể cứu, cho hắn một cơ hội, xem có thể sửa đổi hay không," Tâm Di đối Nạp Lan Đức Duật nói,
" Nương, ngài cảm thấy được như thế nào?" Tiền Trinh hỏi mẫu thân,
Tiền mẫu bộ dáng thập phần thống khổ, nói không ra lời,
Tiền Trinh sốt ruột hỏi:" cách cách, vì sao không có tác dụng?"
"thuốc thiếu," Tâm Di nói,
" cách cách, còn cần thuốc gì nữa?"
" Ngươi chiếm đất vườn của người khác, cho vay nặng lãi?"
Tiền Trinh cực nhạy, vội nói:" Cha, mau đưa biên lai mượn tiền với khế đất lấy ra nữa, trả lại cho hương lân,"
" Hảo,,, Quản gia, còn không mau đi," Tiền lão vội vàng đáp ứng,
Không bao lâu, quản gia đem một hạp đựng biên lai mượn tiền cùng khế đất giao cho Tiền Trinh, Tiền Trinh vội cung kính đưa cho Tâm Di:" Cách cách, đây là tất cả"
Tâm Di giao lại cho Vương Đại Ngưu," Ngươi đi trả lại cho chúng hương dân đi!"
" Cách cách, kia, thuốc đâu?" Tiền Trinh còn vướng bận,
Tâm Di cười khúc khích:" Nào có cái gì thuốc nữa! Xem ngươi còn có chút hiếu tâm, có ăn năn, ta liền cho ngươi thuốc thật đi!" Nói xong, lấy ra một cái bình nhỏ, ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-chi-hoang-tu-moi-la-chan-menh-thien-tu/3015371/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.