Hôm nay thấy trời nắng đẹp, Tâm Di chán ở trong cung bèn dẫn sáu cái đuôi ra ngoài chơi.
“Cheng cheng cheng…” Một chuỗi tiếng cồng chiêng vang lên thu hút sự chú ý của mọi người.
Tiểu Trúc Tử vô cùng hào hứng: “Tiểu thư, đằng trước có xiếc khỉ, chúng ta đi xem xem!”
Đối với trẻ con mà nói xiếc khỉ có sức hấp dẫn lớn nhưng Tâm Di gì mà chả gặp qua! “Con khỉ đó bẩn chết được, có gì đáng xem, các ngươi thích thì cứ tự nhiên!” Tâm Di chẳng chút hứng thú nói, “Ta lại tiệm sách đầu đường đằng kia lựa xem có tiểu thuyết dã sử gì không, lát nữa các ngươi qua đó tìm ta.”
“Tiểu thư đi một mình e không an toàn.” Đại Hổ vẫn còn chưa quên chức phận của mình.
“Ban ngày ban mặt có gì không an toàn chứ? Cứ yên tâm đi xem xiếc khỉ của các ngươi đi! Không sao đâu.” Tâm Di không muốn làm bọn họ cụt hứng.
“Vậy…” Đại Hổ quả thực cũng rất muốn xem.
“Đi đi!” Nói rồi Tâm Di một mình rời đi, những người khác cũng bu lại chỗ diễn xiếc khỉ.
Hai tên sát thủ bên kia đường bám theo Tâm Di như hình với bóng từ lúc cô bước chân ra khỏi cung, bọn chúng đã chờ ở cửa cung mấy ngày nay rồi, khó khăn lắm mới chộp được cơ hội Tâm Di tách riêng, vội đưa mắt ra hiệu cho nhau, lập tức theo sát cô.
Tâm Di đi vào một con ngõ nhỏ, từ đằng sau, hai tên sát thủ nhanh chóng xông lên, chặn trước mặt cô: “Tâm Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-chi-hoang-tu-moi-la-chan-menh-thien-tu/3015235/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.