Lúc đó Anh Nguyên đang tựa vào tháp thượng, thân thể hắn vô cùng suy yếu, lại kiên quyết không ăn thức ăn của Phượng quân, những thuốc bổ này đều là do Trần Kiện sai người rót, bởi vậy thân mình cũng không hề có chút khởi sắc nào cả, mỗi ngày đều là mơ mơ màng màng ở trên giường bệnh. Cũng may có Ly ảnh thủ bên một bước không rời, nếu không hiện giờ hắn đã sớm tự sát thành công, đi về cõi cực lạc rồi.
Phượng Chuẩn vừa tiến vào đã nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng lập tức tràn ngập cảm giác đau đớn, Hận không thể lập tức chạy đến phủ lên Anh Nguyên, gắt gao ôm hắn vào trong lòng mà an ủi. Ly ảnh thấy hắn, cũng không kinh ngạc, tựa hồ sớm biết rằng hắn sẽ đến, Thản nhiên hành lễ: “Thuộc hạ Ly ảnh tham kiến Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Anh Nguyên vốn đang nửa tỉnh nửa mê, nghe thấy lời của Ly ảnh, cả thân mình chấn động, nắm lấy đầu giường mà ngồi lên, vừa mới mở hai mắt, liền cảm thấy đầu óc choáng váng, hoa mắt váng đầu, một trận chóng mặt ập lại, lại không vững mà ngã xuống. Liền khiến cho Phượng Chuẩn sợ tới mức, rốt cuộc bất chấp việc có mặt mũi đối diện với Anh Nguyên hay không, vội vàng một bước tiến đến nơi, ôm lấy thân mình ngày nhớ đêm mong kia vào trong lòng. Bàn tay cảm thấy Anh nguyên quả thực đã nhược tới không gầy dơ xương, không khỏi vừa áy náy vừa khổ sở, lẩm bẩm nói: “Nguyên nhi, nguyên nhi, ngươi chịu khổ , đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-anh-hung-khi-doan/1290972/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.