Trần Kiện khó hiểu nhìn chủ tử, những lời vừa rồi làm cho hắn không hiểu gì cả. Hắn là người ngay thẳng, nhất định phải hỏi kỹ đầu đuôi mới chịu nhổ trại rời đi, khiến Phượng Chuẩn tức giận, thầm hận mình trước đây tại sao lại thu đám thần tử có thể dám tranh luận cùng mình như vậy, đây không phải là tự tìm phiền phức cho mình hay sao?
Tiểu Phúc tử lập tức mang toàn bộ sự tình nói ra, Trần Kiện vừa nghe liền kinh hãi, trong lòng thầm gọi mẹ, đây không phải là việc nhỏ gì, vội vàng truyền lệnh thối lui. Bên này nói: “May mắn Hoàng Thượng anh minh, không sợ gian nguy đến thành Hưng Châu thu thập tin tức, nếu không chúng ta lần này chắc chắn sẽ bị ngã gẫy xương rồi.”Nói xong trầm ngâm một lúc lâu, bỗng nhiên nói: “Chủ tử, các người mới đi không lâu, Anh Nguyên kia mặc dù đã biết chân tướng, phái người đi thông tri cũng cần một thời gian, hơn nữa bọn họ cũng đã có phòng bị, thì cũng khó khăn như nhau, không bằng chúng ta thừa dịp lúc này đám dân chạy nạn còn chưa nhận được tin tức, đi đánh cho bọn họ trở tay không kịp, cái này gọi là binh quý thần tốc đúng không?”
Phượng Chuẩn gật đầu đáp ứng. Hắn tuy biết đã đến nước này, Anh Nguyên bại cục đã được định rồi, nhưng lúc này không phải lúc nói đến nam nhi tình trường, cũng chỉ có thể yên lặng nhìn Trần Kiện đi điểm binh xuất trận, trong lòng không ngừng tự nói: Nguyên nhi, ta thực xin lỗi ngươi, ta thực xin lỗi ngươi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-anh-hung-khi-doan/1290965/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.