Cha: Con trai, sắc trời trở lạnh, con không có suy nghĩ gì sao?
Tôi: Không có.
Cha: Đừng như vậy chứ, chúng ta cùng đan khăn quàng cổ tặng con gái đi.
Tôi: Ha ha.
Tôi: Năm ngoái cha cũng nói thế, cùng nhau đan một đôi găng tay cho nó, còn thiết kế thêm hoa văn kỳ quái, kết quả cuối cùng là do mình con làm, mắt xém đui luôn, con cũng không thèm tin cha nữa.
Cha: Đừng nhỏ mọn thế.
Cha: Cha thuộc bộ phận phụ trách thiết kế mà.
Cha: Có một bài post bảo hằng năm phải tặng một ít đồ handmade cho người thân, để tình cảm gần gũi.
Tôi: Con không phải con cha?
Tôi: Cha tặng cái gì cho con rồi?
Cha: Con trai ghen tị.
Tôi: …
Cha: Đứa ngốc, cha năm ngoái rõ ràng đã tự tay làm món cà chua xào trứng cho con ăn.
Tôi bị quăng mìn không nhẹ: Cha suy nghĩ nhiều rồi.
Tôi: … Cái thứ hại con bị tiêu chảy kia á?
Tôi: Con vẫn tưởng cha là cố ý, để con ngày hôm sau không thể cùng đi dạo chơi ngoại thành cơ.
Cha: T T Nhưng là ngoài ý muốn mà…
Cha: Quý tại tấm lòng.
Tôi yên lặng cap màn hình, chính là hai câu con bé kêu gào tối hôm qua, cái gì mà anh trai anh tốt nhất, em không yêu ba ba.
“A! ! !”
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ phòng cha, tôi thuận tay đóng lại khung đối thoại, lại nghe thấy cha đang gầm hô gừ kêu “Ta sẽ không bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/administrator-khong-muon-cap-ke-voi-toi/2485158/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.