Trên đường từ biênngoại trở về Kim Lăng, càng nhiều người hướng đến hắn cầu xin giúp đỡ,nhưng Mộ Dung Vũ Đoạn không hề cảm thấy hoang mang, hắn không có thờigian để suy nghĩ đến điều này, hắn chỉ lo lắng đến việc làm sao để hếtsức đi trợ giúp cho người cần giúp, để tránh lại tạo nên sự ăn năn nhưtrong chuyện ở Vụ Linh Bảo, bởi vậy họ thủy chung không có biện pháp dựa theo dự tính nhanh chóng trở về Kim Lăng được. Một đường vừa đi vừagiúp đỡ, đến khi Mặc Nghiễn Tâm đã mang thai được hơn sáu tháng thì bọnhọ rốt cục vào đông chí cũng có thể về tới Kim Lăng, lại còn bị cảnhtượng ở trước cửa nhà làm cho kinh ngạc.
“Đây là… Đã xảy ra chuyện gì?” Mộ Dung Vũ Đoạn giật mình lẩm bẩm nói.
Cửa lớn bên ngoài Mộ Dung Phủ chật ních giống như không có chỗ chen vàotoàn là xe ngựa, còn có người vừa mới thấy bọn họ đến liền gọi bọn họ đi ra phía sau để xếp hàng mới được vào!
“Xếp hàng?” Mộ Dung Vũ Đoạn không biết nên khóc hay nên cười lẩm bẩm nói.
“Khi nào thì về nhà mà còn phải xếp hàng vậy?” Mặc Nghiễn Tâm lại phảng phất như không hề có cảm giác gì tiếp tục dựa vào trong lòng hắn ngủ, MộDung Vũ Đoạn hơi suy nghĩ một chút, sau đó xả cương ngựa phi về hướngcửa sau, im lặng nhập phủ từ cửa sau, đem ngựa giao cho nô bộc đi ngangqua, sau đó đem Mặc Nghiễn Tâm ôm trở về phòng để nàng có thể an ổn ngủ, lại một mình đi đến đại sảnh, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ach-duong-tinh-quanh-co/2315926/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.