Văn Tinh không phải Chiêu Hoa, nghĩ đến cái gì là làm cái đó, làm việc giống như không trải qua đầu óc.
Tuy rằng nghĩ nên dành thời gian đi dạo đến quán mì, nhưng là chờ khi hắnxử lý xong một ít việc vặt vãnh trong các có thể rút ra thời gian, đã là năm ngày sau.
Không nghĩ tới đi đến quán mì, tình hình trước mắt lại làm hắn cả kinh nửa ngày không lấy lại tinh thần. Kỳ thật Văn Tinh luôn luôn ổn trọng cẩn thận, cho dù là trời đột nhiên ở trước mắt hắn sụpmột khối xuống, hắn cho dù làm không được giống Các chủ như vậy nhìn như không thấy, ít nhất cũng có thể xưng được với là mặt không đổi sắc.
Kỳ thật trong quán mì cùng bình thường giống nhau, Ách Ba như trước ởtrước kệ bếp thái mì luộc mì. Bởi vì còn chưa tới giờ ăn trưa, kháchhàng rất ít, gần mười cái bàn mới có khách ngồi ba, bốn bàn, cho nên Ách Ba hiện tại thực thong dong vừa nhào bột mì, vừa nhàn nhã thỉnh thoảngnhìn ra kho hàng nhỏ phía sau quán mì.
Trước kho hàng nhỏ có một mảnh đất trống không lớn, Yến Thanh Hiệp đang đứng ở chỗ đó, cầm cây kiếmthiếc rỉ của hắn giúp Ách Ba chẻ củi.
Một trong những kiếm khách caonhất trên giang hồ, đang cầm cây kiếm mà có thể xếp vào trên hai mươidanh bảo kiếm ở trên bảng binh khí, chẻ củi. Văn Tinh cảm thấy được cằmmình hình như sắp rơi xuống đất không khép lại được.
Thanh kiếm kiacủa Yến Thanh Hiệp, tên gọi là tú kiếm (kiếm rỉ),bởi vì nó nhìn qua rất giống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ach-ba/44000/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.