“Các chủ......” Cungchủ chân trước vừa đi, Chiêu Hoa sau lưng liền sát lại đây, “Người xemvừa rồi cung chủ ép hỏi mọi cách, nhưng ta cái gì đều không có nói đó.”
Đây là đang khoe thành tích? Nhìn thấu ý đồ của Chiêu Hoa, Văn Tinh nhìn trời xem thường.
“Nửa năm lương, ta trả.” Các chủ lạnh lùng ném tiếp theo câu, sau đó thẳng ly khai.
“Ah? Như vậy thuận lợi......” Chiêu Hoa sờ sờ đầu, vẻ mặt mê mang.
Văn Tinh lại thở dài, không biết vì sao, hắn cảm thấy được hôm nay tâm tình của Các chủ tốt lắm, nhưng là...... Trên lý luận Các chủ đã chặt đứtthất tình tuyệt lục dục, sẽ có loại cảm xúc “Vui vẻ” này sao?
Nhưngnếu là Văn Tinh có thể nghe được đối thoại của Các chủ và Ách Ba ở quánmì lúc trước, hắn sẽ biết, trên thế giới này, không có gì là không cókhả năng.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Ách Ba bán mì vài ngày, đột nhiên phát giác, khách ăn mì ở trấn nhỏ, có nhiều điểm rất khác với trong thị trấn nhỏ.
Điều này không thể trách Ách Ba phản ứng chậm chạp, thật sự là quán mì mộtlần nữa khai trương làm hắn vui quên trời đất, tất cả tâm thần đều đắmchìm trong mấy động tác nhào bột, thái mì, nhúng mì, bán mì cùng lấytiền, kiếm tiền, đến nỗi xem nhẹ các mặt khác.
Đương nhiên, nếu không phải xuất hiện chuyện làm cho Ách Ba đặc biệt chú ý, có lẽ hắn còn cóthể tiếp tục chậm chạp, thẳng đến khi thích ứng loại này bất đồng mớithôi, đến lúc đó, các thực khách này cùng thực khách trước kia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ach-ba/43998/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.