"Phu quân, hôm nay ta ở phủ Trường Lân cả ngày, nhờ một vị ma ma trong phủ đệ ấy xăm hình vẽ lên lưng. Hình vẽ này Trường Lân đã mất đến ba ngày để vẽ, tinh xảo vô cùng. Nếu ngươi muốn biết ta đã xăm hình gì thì phải mau chóng tỉnh lại. Khi xăm quả thật rất đau nhưng nghĩ tới ngươi chắc chắn sẽ thích nên ta không thấy đau nữa. Phu quân sau này phải khen thưởng ta đấy."
"Phu quân, Trường Lân nói trước cuối thu hoàng thất sẽ tổ chức buổi đi săn. Ta không biết bắn tên đâu. Ngươi phải tỉnh dậy chủ trì đại cuộc mới được. Trường Lân còn nói trường săn rất đẹp, đại bàng sải cánh đến mỏi cũng bay không hết. Thật muốn được ngồi trên ngựa do ngươi cưỡi, cùng ngươi đi đến tận cùng trường săn, nghe gió mát thổi, ngửi hương hoa thơm. Còn muốn nhìn thấy ngươi bắn tên. Nhan Dĩnh bảo tiễn pháp của ngươi vô song nhưng ta chưa được thấy lần nào, tiếc nuối vô cùng. Trường Lân và Nhan Dĩnh ở bên ngươi từ nhỏ tới lớn thật tốt. Ta cũng muốn được quen biết ngươi từ nhỏ nhưng sẽ không làm đệ đệ của ngươi đâu. Ta chỉ thích làm thiếu niên nhà bên cạnh trèo tường ngắm ngươi mỗi ngày."
"Phu quân, ta đang dần làm quen với Linh Tê và Linh Chiếu rất tốt. Mặc dù chưa thể nói là hoàn toàn hết sợ chúng nhưng ít ra khi nhìn chúng trườn bò dưới đất ta không cần phải nhảy cẩng lên giường nữa. Ta bắt đầu thích nghi được với việc có chúng bên cạnh, chạm vào một chút cũng không sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-the-cua-quoc-su/3386168/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.