Tại một căn phòng rộng lớn, nơi bóng tối bao phủ, mùi máu tanh vây xung quanh. Dưới chân anh, một dãy người đang quỳ phía dưới. Ánh mắt anh nhìn xa xăm vô định, trên tay là cây súng lục màu bạc phát sáng.
Không khí tĩnh lặng trong phòng như giết chết từng nhịp đập trong tim. Một người trong số những người đang quỳ khẽ liếc nhìn sang lão quản gia. Nét mặt ông vẫn không thay đổi, vẫn cứ quỳ như vậy, khiến người không khỏi rung sợ. Cư nhiên là ông không sợ chết!
Từ trên một người đàn ông với tâm can lạnh lẽo, ánh mắt như chim ưng phóng đi thật xa. Phía dưới một người đàn ông ấm áp, với nụ cười luôn nở trên môi, hôm nay lại yên tĩnh đến lạ. Khiến không khí trở nên dày đặc, không thể thở nổi.
"Quản gia"
Giọng anh vang lên, khuôn mặt lại bị bóng tối che khuất, lại không biết tâm anh như thế nào. Nhưng dù có ra sao thì hôm nay mạng của họ cũng không giữ được.
"Lãnh thiếu, ngài cứ việc ra tay, lão nhân không có gì để nói"
"Được"
Anh đưa súng lên nhắm thẳng vào đầu ông, đầu anh hơi nghiên, môi mỏng nhếch lên.
"Pằng, pằng, pằng..."
Hàng loạt phát súng vang lên, những người thân cận bên ông liền ngã xuống. Mắt họ mở to, trên trán hằn một vết đạn, máu từ đó tuông ra như suối.
"Ha ha ha ha.... Rất tốt, ông vẫn như ngày xưa"
Anh là tay thiện xạ của tổ chức, từ nhỏ đã thông thuộc mọi loại súng, cầm súng như cầm đồ chơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-mau-lanh-biet-yeu/2752770/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.