Vạn vật chìm trong bóng đêm u khuất, một thân ảnh màu đen thuần thục nhảy từ ngoài cửa sổ vào trong phòng.
Nhìn cô gái đang say giấc ngủ trên giường, lại nhìn về phía phát ra nước chảy róc rách kia. Ông nhanh chóng bỏ một viên thuốc vào miệng cô, giúp cô nuốt xuống. Sau đó quay người rời đi.
"Quản gia, ông cho Thần Nhi uống thứ gì?" Anh lười nhác dựa vào tường, ánh mắt phóng đi xa xăm, môi mỏng nhếch lên, trên tay là khẩu súng lục nhắm thẳng vào ông. Cả người anh chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm ngang hông lộ ra thân thể cường tráng.
Nét mặt ông không thay đổi, giọng điệu ôn hoà như ngày thường phát ra. Ông vẫn không quay lưng để nhìn cậu, vẫn là không nhìn mặt sẽ dễ nói chuyện hơn.
"Là thuốc giải" Ông tiến thêm vài bước, tay bỏ vào túi, ngước đầu lên nhìn ánh trăng đêm.
"Tại sao ông lại làm vậy?"
"Ta đã nói rồi, lão gia giao con cho ta thì ta có nghĩa vụ chăm sóc con. Ta không cần biết trước đây có bao nhiêu cô gái bị con giết... à không... là tự shock thuốc mà chết, ta chỉ cần biết lần này ta sẽ ra tay ngăn cản. Những cô gái kia hoàn toàn vô tội, con không nên làm vậy. Còn đứa nhỏ này, con đã hại nó chết đi sống lại mấy lần, con còn muốn lấy mạng nó."
"Nói tóm lại thì qua đêm nay cô ta cũng phải chết" Nói rồi anh chuyển hướng cây súng lục về phía cô.
"Tình Nhi, không được!"
Một chữ kia, "Tình Nhi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-mau-lanh-biet-yeu/2752762/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.