thu thảo
Ba giờ sau, hai người đã đặt chân xuống một sân bay tư nhân, xung quanh cũng không có ai tới đón cũng không có người qua lại. Điều khiến Kiệt rất khó hiểu nhất là bình thường đi nghỉ thì người ta sẽ ra biển, tới các khu du lịch.....
Nhưng mà cô gái này thì sao? Cô đưa anh tới nơi nào đây, không người, không xe mà giờ cũng chưa biết đây là nơi nào.
Xung quanh khu vực này chỉ toàn là đồi núi, có mỗi cái sân bay anh đang đứng ở giữa và bên cạnh có một căn nhà nhỏ mà thôi.
Tuy rằng có đường nhưng không có xe mà ngôi nhà nhỏ kia cũng không biết của ai. Nhìn ngôi nhà bên ngoài khá đơn sơ lại nhỏ xíu, cửa ngoài thì đã khoá lại khiến anh không khỏi nhăn mày. Chẳng lẽ cô định đi đặc huấn trong thời gian nghỉ sao????
Trong khi đầu Lăng Kiệt hiện lên hàng loạt dấu hỏi thì Băng Tâm lại nhẹ nhàng bước đến trước ngôi nhà nhỏ. Cô móc một chiếc chùa khoá ra rồi mở cửa bước vào.
“Chúng ta sẽ ở đây sao?” Kiệt nhìn một vòng căn nhà chỉ thấy có một chiếc giường đơn nhỏ và một chiếc bàn nên không nhịn được mà hỏi. Anh cảm thấy nếu như chỉ có một chiếc giường nhỏ như vậy thì buổi tối nhất định có thể quang minh chính đại ôm cô ngủ. Nghĩ đêm đây vẻ mặt anh liền dịu hẳn xuống, khoé miếng cũng nhếch lên một góc rất nhỏ.
“Anh nghĩ sao?” Tâm liếc mắt nhìn anh một cái, trên mặt hiện lên biểu cảm nhìn kẻ "đần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-khat-mau/2102300/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.