Long trường ở Long Môn vẫn còn đang bắt đầu tự mình sắp xếp kế hoạch khiếnLãnh Băng Tâm rơi xuống vực thẳm thì lúc này Tâm lại nhàn nhã ngồi uốngtrà trong một căn biệt thự ven biển ngồi ngắm ánh hòang hôn đỏ rực baophủ bầu trời. Đã nhiều năm trước có một gia đình hạnh phúc người thânbên cạnh mà giờ bản thân lại giống như ánh mặt trời lặn tràn ngập ưuthương và cô đơn. thu_thảo_dღđ☆L☆qღđ Giờ phút này ánh mắt Băng Tâm nhuốm một màu đỏ cô đơn rõ rệt nhưng trong đó lại có một tia ánh sáng khóhiểu.
Lăng Kiệt từ xa đi vào tiến tới ôm lấy Băng Tâm vốn đangngồi trên ghế lười biếng nhìn mặt trời xuống biển, cả người lạnh lẽokhông có chút độ ấm nào. Anh biết chuyện điên rồ cô đã làm nhưng khôngsao cả, cho dù trời có sụp xuống thì cũng có anh ở đây chống đỡ tất cảcho cô rồi.
“Lăng thủ lĩnh, anh làm gì vậy?” Băng Tâm đang trongdòng suy nghĩ của bản thân chợt cảm nhận được cả người rơi vào một vòngtay cứng rắn, mùi thơm đặc trưng vấn vương trên người đàn ông len vàomũi cô. Anh ta muốn gì cô biết nhưng cô không nghĩ sẽ để trái tim mìnhrơi vào tay một người đàn ông, vết xe đổ của mẹ và chị gái đủ làm nỗi sợ của cô không bao giờ tan đi rồi.
“Tại sao không chấp nhận tôi?” Lăng Kiệt biết trái tim cô dường như đã có chút lung lay với mình nhưng không hiểu sao cô không chấp nhận. Là do anh không đủ tốt, vẫn chưa làm được gì cho cô sao?
“Có lẽ anh không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-khat-mau/2102291/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.