Băng bó xong, lau sạch sẽ vết máu còn vương lại trên tay Tâm Vy bắt đầu thực hiện bổn phận của một bác sĩ đó là căn dặn bệnh nhân của mình dù cô biết rằng bệnh nhân này chẳng bao giờ chịu nghe lời cả. Nhưng hôm nay có chị Thiên Thiên ở đây biết đâu bệnh nhân này lại ngoan ngoãn hơn một chút.
"Chị phải nhớ ăn uống đầy đủ không được bỏ bữa, không uống rượu, không hút thuốc, không hoạt động mạnh tránh ảnh hưởng đến vết thương, không được để vết thương dính nước,... ..." Tường Vy dặn dò từng ly từng tý một để phòng tránh người nào đó không chịu để ý đến bản thân.
"Biết rồi nói nhiều quá, về phòng thí nghiệm đi." Nghe Vy lải nhải một hồi khiến Tâm nhức cả đầu không khách khi ra lệnh đuổi người.
"Đây là những điều cơ bản khi dưỡng thương sao lại phải dặn kỹ càng như vậy?" Bạch Long ở bên cạnh tò mò hỏi thăm không thèm để ý đến vẻ mặt không kiên nhẫn của người nằm trên giường.
"Là vì chị ấy chẳng bao giờ chịu dưỡng thương tử tế, cứ dưỡng thương được một chút lại bị cuốn vào mấy trò vặt vãnh gì đó." Hàn Long chán nản lắc đầu nhớ đến những ngày trước đây khi Tâm bị thương, anh tưởng được cùng vợ yêu nghỉ ngơi vì chị hai bị thương nào ngờ đến cuối cùng đều bị lôi đi khắp nơi quay như chong chóng.
"Đủ, mau biến hết ra ngoài tôi muốn ngủ." Không kiên nhẫn được nữa Tâm cắt ngang cuộc trò chuyện của mấy kẻ không thức thời kia mà không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-khat-mau/2102272/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.