"Họ có thể chịu đựng đến giờ mới chết là tốt lắm rồi đấy bà chị của tôi ạ." Nghe lời Tâm nói mọi người đều co rút khóe miệng. Hàn Long đứng gần đó không nhịn được mà lên tiếng phản bác.
"Lượng máu trong cơ thể bọn họ vẫn đủ để duy trì sự sống chẳng qua là do sức chịu đựng của họ kém thôi." Băng Tâm bĩu môi nói còn những người xung quanh đều cảm thấy choáng váng.
"Chị nghĩ ai cũng trâu bò như chị ấy." Hàn Long buồn bực
"Lưu Ly cũng có sức chịu đựng không kém chị đâu, hay là hôm nào thử phương thức này với con bé nhỉ?" Băng Tâm vừa xoa cằm vừa đăm chiêu suy nghĩ có vẻ rất nghiêm túc khiến cho sắc mặt người nào đó tái xanh.
"Chị à, vợ em có sức chịu đựng cao em biết nhưng chị cũng không cần đánh chủ ý lên người cô ấy chứ." Hàn Long sớm đã khóc không ra nước mắt, khuôn mặt vặn vẹo đến đáng thương.
"Thôi được rồi, đừng nhìn chị bằng bản mặt đấy nữa. Chú đúng là không có tiền đồ, vừa nhắc đến Lưu Ly một cái là đã đem tất cả mọi việc đáp lên tận mây xanh." Tâm chán nản lắc đầu.
"Em biết rồi, mà chị sử dụng cái gì với bọn họ thế?" Hàn Long thắc mắc khi thấy máu vẫn tiếp tục chảy ra từ các thi thể dù họ đã chết.
"SA 27, một loại thuốc mới được bào chế công dụng cũng tạm." Tâm thản nhiên trả lời mà không để ý đến việc có rất nhiều người ở đây.
"Chị không sợ bị cướp hay sao mà mang nói giữa trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-khat-mau/1561/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.