Ngọc Hân đứng dậy nhìn lại cánh đồng hoa một lần nữa rồi lên xe phóng đi.
-Đẹp thật.
Một người thanh niên đứng cách Nó khá xa bên cạnh là một bức tranh màu nước rất đẹp. Thấy Nó đi anh ta cũng đi.
***
Về đến nhà, Ngọc Hân bước vào một căn phòng, trong căn phòng đấy là nơi để thờ ba mẹ Nó. Lấy hai nén hương thắp.
-Ba mẹ ơi, ba mẹ yên tâm con sẽ bảo vệ chị, sẽ bảo vệ Hắc Long, ba mẹ ở trên trời có thiêng bảo vệ chị con chị đã chịu nhiều khổ lắm rồi. Con luôn ước gì người chịu khổ là con không phải là chị.
***
-Hân Hân à, chị về rồi đây.
Ngọc Nhi đi vào vẻ mặt hớn hở.
-Sao chị thấy đi học thú vị hơn đúng không.
Ngọc Hân ngồi trên sofa.
-Em à, chị nghĩ là chị sẽ đi học và sống với thân phận thật của mình.
Ngọc Nhi ngồi xuống bên cạnh Ngọc Hân, nhẹ nhàng nắm tay Nó.
-Chị chắn chứ, nếu như chị...
-Chuyện gì chị cũng sẽ chịu được, chị sẽ thay đổi mình, sẽ không yếu đuối nữa.
-Em biết rồi.*Lấy điện thoại bấm một dãy số*.
Chuông kêu chưa đầy 2tiếng đầu dây bên kia một âm thanh trầm trầm vang lên.
-Anh nghe đây, em nói đi.
-Hoàng anh làm lại hồ sơ học của em và chị đi.
-Sao lại làm lại.
-Làm lại lấy tên thật của chính tụi em. Anh làm ngay đi, ngày mai đi học rồi.
-Được rồi. Anh sẽ làm trong tối nay anh sẽ gửi hồ sơ đến cho em.
***
-Chị thay đồ đi rồi đi với em đến nơi này.
-Đi đâu.
-Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-hoc-duong/770914/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.