Hạ Hầu đại tướng quân thân cao tám thước, bộ dạng lưng hùm vai gấu, đứng ở đâu thì nơi đó như một ngọn núi nhỏ, râu quai nón đầy mặt, mắt to như mắt trâu, giọng to cao, con nít nhà ai gặp hắn ta mà không sợ? Ngay cảcon cháu nhà hắn ta cũng chưa bao giờ dám đối diện trực tiếp với hắn ta, duy chỉ có nhóc con trước mắt này, chẳng những không sợ hắn ta, khôngtrốn khỏi hắn ta, mà còn dám nhào đến? Hắn ta ngạc nhiên, đồng thời lạikhông ức chế nổi sự vui mừng.
Sở dĩ Trầm Ninh Ninh bổ nhào về phía hắn ta, là vì cảm thấy bộ dạng hắnta kỳ quái, không giống với những người đã từng gặp, bé muốn gần gũiquan sát kỹ một chút. Ôm cái chân thô to của người trước mắt, bé ngẩngđầu nhếch miệng cười với hắn ta, lộ ra lúm đồng tiền nhợt nhạt bên má,lông mi thật dài như quạt hương bồ phe phất, ánh mắt thì linh động khỏiphải nói, nhìn thế nào cũng thấy thích, thực hận không thể ôm lấy thằngbé, dùng gốc râu cứng làm nhột nhóc.
Hạ Hầu tướng quân không để ý đến hoàng thượng trước mặt, mắt trâu trừng lớn, to như chuông đồng, làm mặt quỷ với Trầm Ninh Ninh.
Bình Quảng vương đứng bên cạnh không dám nhìn thẳng, xem hắn ta cười kìa, có khác Diêm Vương mặt quỷ đâu, quá dọa người.
Trầm Ninh Ninh giơ hai tay bịt kín mắt, từ trong khe hở lén nhìn hắn ta, thè đầu lưỡi mềm mịn với hắn ta, cười khanh khách chạy đi, thầm nghĩchơi với người này thật vui, dù có hơi xấu, “Hoàng gia gia.”
Vũ Đế cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564870/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.