Quả nhiên có người trốn theo đường hầm dưới giường, Phong Thiển Ảnhkhông lập tức đuổi theo, ngược lại ngồi bất động bên giường, Ám Long vệnhìn mà cực kỳ khó hiểu, một người trong đó hỏi: “Nhị gia, vì sao khôngđuổi theo?”
”Sao phải đuổi?” Phong Thiển Ảnh nhíu nhíu mắt xếch, châm chọc nói:“Khắp nơi trên núi đều là rừng mê cung, cửa cung thì đã đóng, ngươi nóicác nàng có thể đi sao? Trừ khi có người giúp đỡ.” Vẻ mặt của hắn cũngnghiêm túc như giọng điệu.
Ám Long vệ liếc mắt nhìn nhau, đều không đoán ra suy nghĩ trong lòng hắn ta, nói lời thật: “Thuộc hạ ngu ngốc, xin nhị gia chỉ bảo.”
”Đúng là ngu ngốc, hai ngươi ở lại đây canh giữ, những người khác đitheo ta.” Phong Thiển Ảnh cười châm chọc, nâng tay vỗ vỗ bả vai ngườinọ, không biết dùng sức thế nào, mặt đất nơi y quỳ liền lõm xuống, trong lòng y càng rét lạnh, Phong gia thật đang tức giận, không biết tối naytrong cung sẽ đổ bao nhiêu máu đây.
Xung quanh Vô Trần cung đều là núi, rừng Tùng rậm rạp, vậy tức là trừcửa chính thì không có đường khác vào núi sao? Có, hơn nữa không chỉ cómột, bốn ngọn núi vờn quanh, chỉ cần bay qua núi lớn là có thể tiến vàoVô Trần cung, ngặt nỗi thuở nhỏ Trầm đại cung chủ có hứng thú với Kỳ Môn Độn Giáp, trong núi cao rừng sâu có giấu trận pháp, sát khí rất mạnh, cửa sống cũng biến thành cửa chết, kẻ tay ngang tiến vào chỉcó đường chết. Hôm qua là đại hôn, trận pháp đã khởi động trước, chỉ còn chờ cá cắn câu. Vậy trừ cách đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564797/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.