Suýt chút nữa thì Phong Thiển Ảnh đã phun sạch nước trà, xảy ra chuyệngì đây? Tứ gia nhà mình gặp tình địch sao? Thế này thật có chút khôngổn, với tính tình của Tứ gia, theo lý thuyết, lúc này hẳn đã một tátgiết chết gã ta mới đúng, vì sao vẫn chưa thấy lửa giận bùng lên? Chẳnglẽ đã giận đến cực hạn? Hắn ta kề sát vào, cẩn thận hỏi: “Lão Tứ, đệkhông sao chứ?”
“Tử Tuấn, xin ngươi bớt nóng, đừng vội tức giận.” Người ngồi đối diện cả hai cũng khá khéo léo, thật sợ xảy ra đánh nhau thì cũng không được lợi lộc gì, gã kéo cánh tay Trương Tử Tuấn, “Có gì từ từ nói, chắc rằnggiữa các người đã có hiểu lầm.”
Rốt cuộc Trầm Ngạn Khanh cũng buông chén trà xuống, qua loa hời hợt nhìn gã một cái, ánh mắt tựa như đang nhìn một người chết, “Không lầm đâu.”Trong lòng hắn thầm vẽ một loạt chữ thật to, kiểu dáng hình dạng khácnhau, đều là chữ “chết”. Hủ dấm của hắn hoàn toàn ngã đổ, Kỳ Kỳ biết rõkiếp trước hắn ghét ai nhất, thế mà còn dám ngồi cùng bàn trò chuyện với gã ta, chỉ với điểm này gã ta đã đáng chết! Huống chi gã ta còn dám vôliêm sỉ nói Kỳ Kỳ là hôn thê của gã ta, đúng là muốn chết mà! Thíchngười không nên thích, lại còn dám lắc lư trước mặt ông đây, đáng chết!
Trương Tử Tuấn cũng đang nhìn hắn, ánh mắt lộ vẻ hiếu kì, mang vẻ nhẫnnhịn, hai người xem như không ai nhường ai, “Tại hạ Trương Tử Tuấn, xinhỏi tôn tính đại danh của các hạ?” Gã ta muốn xem thử người đến là ai,lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564749/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.