Đã ba ngày sau khi lật bài ngửa với nhau, ba ngày này Trầm Ngạn Khanhvẫn chưa hề xuất hiện. Lý Minh Kỳ biết, đây là hắn giữ đúng lời hứa, cho nàng thời gian, cho nàng suy nghĩ rõ ràng.
Lý Minh Kỳ cũng không bởi vậy mà yên tâm, nàng phải rời khỏi nơi này,ngặt nỗi đám thủ hạ chết tiệt canh gác Sơn trang này vô cùng nghiêmngặt, ngay cả sân viện của mình nàng cũng không được bước ra, còn nói gì đến chạy trốn? Cộng thêm hai ngày suy nghĩ suốt đêm, cơ thể và tinhthần nàng đều hết sức uể oải.
Sau bữa cơm chiều, Lý Minh Kỳ liền đi nghỉ sớm, mơ mơ màng màng sắp vùivào giấc ngủ, ai ngờ Sơn trang vốn luôn tĩnh lặng đột nhiên náo nhiệthẳn lên, ầm ĩ khiến đầu nàng như căng lên, trong lòng vốn đã không yên,như thế này thì làm sao mà ngủ được nữa, lăn lộn nửa ngày, cuối cùng vẫn xoay người ngồi dậy.
“Chủ nhân, có phải ồn ào ngoài kia làm phiền người không?” Phượng Nhã có chút lo lắng, sắc mặt chủ nhân không tốt lắm, nếu cung chủ xuất quan nhìn thấy khẳng định sẽ trách tội bọn họ.
Lý Minh Kỳ day day cái trán co rút đau đớn, “Không sao, chỉ đau đầu chút thôi, Phượng Nhã, ngươi mau xoa bóp cho ta.”
Phượng Nhã cười vâng lệnh, vừa muốn quỳ xuống, liền bị Lý Minh Kỳ kéo lại, “Ngồi ở đây.”
Phượng Nhã không kịp lùi lại, đành phải ngồi ở đầu giường. Lý Minh Kỳvừa lòng đẹp dạ, nằm xuống lần nữa, đầu gối lên bắp đùi non mềm co dãncủa Phượng Nhã, tuy rằng khóe môi mang theo ý cười, nhưng hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564720/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.