Mặc Liên siết chặt nắm tay, bỗng nhiên hét lớn :
-" Yêu...yêu nữ, mau dẫn phu nhân chạy mau !"
Tỳ nữ cùng Lạc Nhạn ngẩn ra, không hẹn mà cùng nhìn về thiếu nữ trước mắt.
Nàng là...yêu nữ ?
-" Mau đi, ta sẽ cầm chân ả, các ngươi mau đi báo với gia gia !"
Các tỳ nữ rối loạn, nghe đến hai từ "yêu nữ" liền cuống cuồng bảo vệ Lạc Nhạn rời đi.
Ai mà ngờ ngay giữa thanh thiên bạch nhật lại xuất hiện yêu nữ chứ ?!!
Lạc Nhạn mắt to trừng trừng, được tỳ nữ bảo hộ rời đi nhưng nữa khắc cũng không rời mắt khỏi gương mặt tuyệt mỹ kia. Thiếu nữ dưới ánh nắng, lam y như nước, trên người nàng như phủ một tầng quang mang nhạt màu.
Giống, quá giống !
Giống y hệt tiểu tiện nhân đã câu dẫn Phượng Thiên Tử Mạc, Tô Thần Phù !
Khi Lạc Nhạn rời đi, Mặc Kinh Phong cũng dẫn Vân Nhược Vũ vào phòng, tuy rằng hắn cũng rất muốn ra tay với Mặc Liên nhưng những chuyện này vẫn cứ để tiểu muội bảo bối làm đi thôi.
Trong sân chỉ còn lại ba người, Mặc Nguyệt híp mắt, cười :
-" Yêu nữ ? Không ngờ ngươi vẫn ấu trĩ như vậy."
-" Thế thì sao, tỷ tỷ..."
Mặc Liên cũng không sợ hãi, yêu mị nháy mắt với Thiên Xích Viêm.
-" Đừng gọi ta là tỷ tỷ, chúng ta vốn chẳng có quan hệ huyết thống đâu."
Mặc Nguyệt vẫn cười, nhưng nụ cười của nàng lại ẩn ẩn sát ý, bao hàm chút hung tàn độc ác.
Thiên Xích Viêm đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn Mặc Liên, ánh mắt vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259237/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.