Những đệ tử nói rất hăng say, phần lớn đều là cười khi người gặp hoạ.
Lúc trước rất hung hăng chèn ép bọn họ mà, bây giờ bị Ma Tôn đại nhân đích thân ghé thăm, chắc chắc tư vị không dễ chịu chút nào !
Mặc Nguyệt nghe được, khoé miệng không khỏi co giật, nàng cảm thấy Tứ đại Tông Phái thật xui xẻo, Mục Tiêu Thiên bị phong ấn lâu như vậy, ra được ngoài chắc đã mừng đến điên rồi, lão đây là muốn nói cho toàn đại lục và các Ma Tôn khác, Chí tôn Ma Tôn thời viễn cổ đã quay trở lại.
Còn về Phượng Thiên gia, Mục Tiêu Thiên chắc chắn sẽ không động tới.
-" Tiểu Nguyệt Nhi, con trở về rồi !"
Ba người vừa bước chân vào khu vực phía sau của các Thái Thượng Trưởng Lão lập tức đón nhận một bóng dáng lao đến, Thiên Xích Viêm bình tĩnh kéo Mặc Nguyệt vào lòng, cái bóng vồ hụt liền không làm chủ được tốc độ, cắm đầu xuống đất.
Mặc Nguyệt :"..."
Thật là một cách chào đón đặc biệt.
Cái bóng bật dậy khỏi đất, phủi phủi bụi bẩn, chỉnh lại một chút liền quay lại, muốn nói cái gì đó lập tức chạm phải ánh mắt sắc lạnh âm u của Thiên Xích Viêm, lời muốn nói đều nuốt ngược vào bụng.
Thái Thượng Tứ Trưởng Lão đảo mắt qua Thiên Xích Viêm đánh giá, lại đảo mắt xuống tiểu hài tử phấn nộn đáng yêu đang ôm lấy chân Mặc Nguyệt, ánh mắt phủ một tầng nước, hiển nhiên là đã bị doạ cho sợ hãi.
-" Lão Tứ, bình tĩnh một chút."
Thái Thượng Đại Trưởng Lão dẫn hai người còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259230/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.