-" Không cần thắc mắc, sẽ sớm thôi các ngươi sẽ biết sự thật, dẫu sao đây cũng không phải là linh hồn thực sự của lão phu, chỉ là một cái tàn hồn nho nhỏ, cho nên lão phu chỉ có thể ra ngoài trong một khoảng thời gian nhất định mà thôi."
Không phải linh hồn ?
-" Vậy linh hồn thật sự của ngươi ở đâu ?"
Mặc Nguyệt tò mò hỏi nhưng lại nhận được đáp án khiến nàng sững sờ :
-" Sâu trong linh hồn ca ca ngươi."
-" Ngươi....vậy những giọng nói trước đó ?"
Chưa đợi Mặc Nguyệt trả lời, Mặc Kinh Phong đã kinh ngạc thốt lên, tay chống gối, vịn vào Mặc Nguyệt mà đứng dậy. Trước đây hắn đều vô tình nghe phải một giọng nói từ sâu thẳm trong linh hồn, nhưng không biết hắn hay không bị ảo giác hoặc là hắn nghe nhầm nhưng không ngờ lại là thật, thậm chí còn là kẻ hắn không biết đến lai lịch !
-" Ha hả, đúng là lão phu. Cũng may hấp thụ hoả trong Diệt Thế Chi Kiếm mới có thể giúp một phần tàn hồn của lão phu ra ngoài, nhưng chỉ có thể ở đây một thời gian."
Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong hung hăng trừng mắt nhìn ngọn lửa lơ lửng giữa không trung, quả nhiên Diệt Thế Chi Kiếm là lão động tay động chân !
Long Vấn Uyên lượm lờ bay tới trên vai Mặc Kinh Phong.
-" Không phí thời gian nữa, các ngươi có muốn cứu Phượng Thiên Tử Mạc không ?"
-" Hắn là ta phụ thân, sao có thể không cứu ?"
Mặc Nguyệt nhíu mày, bất mãn nói. Phụ thân nàng không cứu, vậy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259200/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.