Thiên Dạ cắn răng bò dậy, trên người bị Ám nguyên tố siết cho bầm tím, y hung ác trừng mắt nhìn Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong :
-" Mặc Nguyệt, Mặc Kinh Phong, các ngươi dám làm ra những chuyện này, đến cả phụ mẫu tỷ muội ruột thịt các ngươi cũng không buông tha, các ngươi đúng là vô liêm sĩ !"
-" Cùng ôn chút chuyện xưa nhé ?"
Mặc Nguyệt đứng dậy, tiến về phía Thiên Dạ, theo mỗi bước chân của nàng, áp lực đè lên lưng của Thiên Dạ ngày càng tăng, đến mức y không thể trụ nổi nữa, mặt mày tái nhợt ngã xuống đất.
Nàng ngồi xổm xuống trước mặt y, bàn tay thon dài khẽ vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của y, nhẹ nhàng nói :
-" Ca ca, muội không thể tin cả một kiếp trước muội yêu con người này, khi đó mắt muội quả thật bị mù rồi nhỉ ?"
-" Đúng vậy, muội khi đó đúng là có mắt không tròng, đi chọn cái tên cẩu tạp chủng này !"
Mặc Kinh Phong không khách khí đả kích.
Thiên Dạ hoàn toàn ngơ ngẩn, không hiểu hai người vừa nói cái gì.
-" Kể các ngươi nghe một câu chuyện nhỏ nhé ?"
Mặc Nguyệt phủi phủi bụi trên y phục, nàng bây giờ tâm tình thập phần tốt, bỏ phí chút thời gian kể cho đám người này nghe câu chuyện xưa, tránh cho việc thành quỷ cũng không biết vì sao nàng lại ra tay với chúng :
-" Kiếp trước, có một nữ tử yêu một hoàng tử, nữ tử đó vì hoàng tử mà bất chấp tất cả, tu tà luyện đạo, trở thành một nữ ma đầu. Nữ tử đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259158/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.