Thiên Dạ không suy nghĩ nhiều trực tiếp vung tay, muốn tát thẳng vào mặt Mặc Nguyệt.
Nhưng ngay lúc này một giọng nói tràn đầy lực lượng hùng hậu vang lên, thân ảnh già nua hiện ra trước mắt mọi người.
-" Rốt cuộc là có chuyện gì, kẻ nào dám càn quấy trước cửa hội đấu giá của Đan Y Tông ta ?"
Đây là một lão giả râu trắng, mái tóc theo thời gian đã không còn sợi đen, nhưng lão giả thân hình thẳng tắp, chắp tay sau lưng hiên ngang đi tới, trong mắt tràn đầy cuồng ngạo không che giấu.
Nếu các vị trang chủ ở đây cũng có thể nhìn ra, vị này chính là Thái thượng trưởng lão của Nam Hà sơn trang.
Bởi vì Nam Hà sơn trang đã biến mất cách đây một năm về trước nên vị Thái thượng trưởng lão thần bí này cũng theo đó biến mất, không xuất hiện trước thế nhân nữa. Vậy mà không ngờ hôm nay lão giả cư nhiên xuất hiện ở đây, còn đầu phục Đan Y Tông nữa, không những thế, thực lực của ông căn bản đã tăng vọt đến trình độ hơn hẳn bất cứ ai. Tay Thiên Dạ dừng trên không trung, mặt mày tái xanh. Cuối cùng y hít một hơi thật sâu, từ từ bỏ tay xuống, cố gắng nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn so với khóc :
-" Thì ra là Mạc lão, vinh hạnh, vinh hạnh !"
Y củng củng chắp tay, nghiến răng nghiến lợi nói. Lão già đáng chết, đến lúc nào không đến lại đến ngay lúc này.
Đan Y Tông vốn rất ghét kẻ khác ở trước mặt chỗ của mình buôn bán mà đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259152/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.