Chương trước
Chương sau
Du thị quả nhiên xử lý vô cùng tốt, những kẻ gia đinh nô tỳ không nên chứng kiến cảnh đó đều bị bà ta đem đi xử tử, các tiểu thư di nương nếu dám nói ra nhất định sẽ bị cắt lưỡi, vì vậy, chuyện này liền bị đè xuống không truyền ra ngoài, Mặc Đặc mặc dù đã uống giải dược tạm thời của Mặc Nguyệt nhưng vẫn phải chịu cơn đau giằng xé, Linh Lực còn từ từ tụt giảm.
Một tháng ngắn ngủi cứ như vậy mà trôi qua. Trong một tháng này Mặc Nguyệt gọi Vân Nhược Vũ đến phủ, ép nàng cùng Mặc Kinh Phong tắm dược liệu tẩy kinh phạt tủy, giúp cho việt tu luyện. Nước dược liệu dùng để tắm đau đến tận xương tủy, nhưng Mặc Kinh Phong vẫn cắn răng chịu đựng, hắn muốn mạnh lên, mạnh lên để bảo vệ người thân và nữ nhân của hắn. Mà Vân Nhược Vũ lúc đầu không chịu đồng ý tu luyện, như vậy có khả năng sẽ bị vi phạm quy định đại lục là nữ tử không được tu luyện, nhưng sau một hồi Mặc Nguyệt phải nói đến gảy lưỡi để thuyết phục, thậm chí tổn thương nàng bằng câu nói :" Không thể tu luyện, ngươi sau này không giúp được cho ca ca, ngươi sẽ là vật cản đường cho con đường phía trước của huynh ấy, thậm chí là nhược điểm cho huynh ấy, ngươi không có thực lực vậy hãy rời xa ca ca, đừng trở thành gánh nặng của ca ca." Thậm chí nàng không khách khí doạ giết, nàng ấy mới chịu đồng ý. Bất quá nàng không giống Mặc Kinh Phong có thể cắn răng chịu đựng, nàng lúc la hét rất thảm, cũng may Mặc Nguyệt để Đan Tháp, Y Tháp tạo một cái kết giới mới ngăn được tiếng la hét khủng bố của nàng.
Mặc Nguyệt cũng không ngừng nghỉ tu luyện, bồi dưỡng thuật luyện đan và y thuật, cuối cùng, nàng đạt được Trúc Cơ đỉnh phong.
Mặc Kinh Phong cũng bước vào Trúc Cơ trung kỳ.
Riêng Vân Nhược Vũ bị nàng nhồi nhét đan dược, linh quả, vừa hay đạt tới Luyện Khí kỳ cấp năm.
Ngày đại hôn cuối cùng cũng đến, cả kinh thành tràn ngập không khí vui tươi, khắp nơi giăng đèn lồng màu đỏ. Ở phủ thái tử càng chói mắt hơn nữa, chữ hỉ dán đầy, khăn màu đỏ giăng đầy đến hoa lệ.
Hoàng thượng, hoàng hậu và thái hậu cùng bá quan văn võ đều đã ngồi vào chỗ, các hoàng tử công chúa cũng đã đầy đủ có mặt. Thiên Xích Viêm và Mặc Kinh Phong ngồi cạnh nhau trò chuyện đến vui vẻ, lại bỏ mặc Mặc Nguyệt ngồi một mình với đám nữ nhân Mặc đại gia tộc làm nàng không khỏi xụ mặt xuống, thầm mắng : Ca ca vô lương tâm, Thiên Xích Viêm đáng ghét....
Tiếng một tên thái giám vang lên :
-" Tân lang và tân nương đến !"
Hai người mặc hỉ phục nắm tay nhau bước vào đại điện, cùng hành lễ trước Thiên Huyết Tô, thái hậu và tân hoàng hậu. Giọng tên thái giám lần nữa vang lên :
-" Nhất bái thiên địa...."
-" Nhị bái cao đường..."
-" Phu thê giao bái..."
Thiên Dạ nhìn Mặc Liên, tâm tình không khỏi kích động, y một thân đỏ thẫm, gương mặt tuấn tú không tránh khỏi có chút đỏ lên.
Mặc Liên dưới khăn trùm tân nương khẽ mỉm cười, qua ngày hôm nay nàng ta sẽ trở thành thái tử phi cao cao tại thượng, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc sau này có thể khiến Mặc Nguyệt cúi chào trước nàng ta, Mặc Liên không nhịn được muốn bật cười lớn. Bao nhiêu năm, bởi vì Mặc Liên chỉ là nhị tiểu thư, lúc nào gặp Mặc Nguyệt đều phải hành lễ, bây giờ được cơ hội khiến nàng hành lễ trước nàng ta, sao không hạnh phúc ? Không những thế chỉ cần Thiên Dạ lên ngôi, nàng ta sẽ là mẫu nghi thiên hạ, muốn gì chẳng có, đến lúc đó, nàng ta sẽ khiến Mặc Nguyệt quỳ dưới chân nàng ta cầu xin tha thứ, nàng ta sẽ ném Mặc Nguyệt vào kỹ viện, cho nàng phải hầu hạ nam nhân, trả nối thù nàng dám để nam nhân xấu xí ghê tởm đó làm chuyện đồi bại đó với nàng ta....
Đối với việc thất thân, nàng ta cũng sẽ không cần thiết phải lo lắng. Chỉ cần nghĩ đến những ngày sau hạnh phúc, bả vai nàng ta không nhịn được run rẩy vì cười hạnh phúc.
Bất quá tiếc cho Mặc Liên nghĩ nhiều, nàng ta có trở thành thái tử phi hay hoàng hậu nương nương cũng không có khả năng bắt Mặc Nguyệt hành lễ. Cho dù bên cạnh nàng không có ca ca thiên phú trác tuyệt Mặc Kinh Phong tùy tiện ném tới thế lực nào cũng có thể trở thành đệ tử hạch tâm, phía sau nàng cũng có Đan Y Tông nắm trong tay đan dược thất truyền, không những thế chiến thần vương Viêm Tần Vương cũng thuộc một trong những hậu thuẫn của nàng, đừng nói đến việc Thiên Huyết Tô và thái hậu đều từng là người thân cận đặc biệt trung thành bên cạnh mẫu thân nàng. Vả lại Mặc Nguyệt sẽ không cho nàng ta đặt chân lên ngôi vị hoàng hậu, cũng còn phải xem nàng ta có bản lĩnh sống đến lúc nàng cùng Mặc Kinh Phong rời đi hay không hoặc nàng sẽ cho nàng ta sống tốt hay không, cho nên Mặc Liên chỉ có thể là người si nói mộng, mơ mộng hão huyền !
Thiên Dạ cũng giống Mặc Liên, đều là dạng người ích kỷ như nhau, đều vì quyền lực mà lợi dụng đối phương, cũng qua ngày hôm nay, Mặc đại gia tộc đã trở thành một thế lực dưới y.
Hai người cúi đầu bái đường xong liền nhận được tiếng vỗ tay chúc mừng từ tứ phía. Từng món quà mừng giá trị liên thành được nâng lên, hướng phu thê Thiên Dạ tặng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.