Thiên Huyết Tô mày kiếm chau lại, nhìn Thiên Dạ vẫn đứng ở một bên :
-" Thiên Dạ, Phong nhi muốn gặp con, còn không mau chào hỏi !"
Chào hỏi ?
Thiên Dạ cắn chặt môi muốn chảy máu. Vì cái gì bắt thái tử một nước như y đi chào hỏi nhi tử của một nô tài ? Tất nhiên trong suy nghĩ của Thiên Dạ, mặc dù y phải mượn thế lực của Mặc đại gia tộc, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là nô tài, thái tử cao cao tại thượng như y cũng phải chào hỏi à ?
Tuy trong lòng vạn phần bất mãn nhưng vẫn không thể hiện ở bên ngoài, vẫn mang một vẻ mặt tươi cười, tiến tới trước mặt Mặc Kinh Phong :
-" Tân thái tử là ta, không biết Mặc công tử tìm bổn thái tử có chuyện gì ?"
Nhìn ngoài mặt tươi cười nhưng dáng đi của Thiên Dạ lại thể hiện rõ sự cao ngạo, đáy mắt lộ vẻ khinh thường. Thiên Huyết Tô không để ý đến y, nhìn sang Mặc Kinh Phong, cười ôn hoà hỏi :
-" Phong nhi, mấy năm nay con ở Vân Trang tông vẫn tốt chứ ?"
Mặc Kinh Phong cung kính nói, không kiêu ngạo không siểm nịnh :
-" Thần đã rời khỏi Vân Trang tông, đa tạ hoàng thượng quan tâm !"
-" Rời khỏi Vân Trang tông, Phong nhi, con là đệ tử hạch tâm, Vân Trang tông vẫn là môn phái đứng đầu đại lục này, sao con lại..."
Thái hậu kinh hô, ánh mắt khó tin nhìn hắn, Mặc Nguyệt cũng cảm thấy kinh hãi, rốt cuộc không phải vì nàng mà hắn bỏ môn phái đứng đầu đại lục này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259101/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.